Không biết qua bao lâu, đầu cô tê nhức, hai mắt cũng dần được mở ra, nhìn ngó xung quanh, chẳng thấy ai, cảnh vật nơi đây thật xập xệ, đổ nát, lại còn bốc ra một mùi hôi thối khó chịu.
Miệng không thể hét lên để kêu cứu bởi đã dán chặt lại bằng băng keo, hai tay hai chân đều bị trói chặt, giờ có giãy giụa cũng không làm được gì.
Ánh mắt cô không hề hoảng hốt, nhanh chóng nhìn ngó xung quanh xem xem có gì có thể gỡ mấy sợi dây đã trói cô lại, nhưng dù có kiếm cũng tốn công vô ích bởi không hề lấy bất kì một vật dụng nào trong phòng. Mà có đi chẳng nữa cũng rất khó cởi bỏ bởi loại dây này rất chắc chắn.
Có người.
Trong thâm tâm mách bảo cô rằng có người sẽ tiến đến đây, quả thực là có người. Lập tức, cô gửi vờ hôn mê lăn đùng ra đó, xem bọn côn đồ giở trò gì.
- Dạ. Cô tiểu thư đó đang ở trong đây.
Một tệ trong số đó nói ra với điệu giọng cung kính, tay nắm cửa được mở ra, một người phụ nữ và một người đàn ông bước vào, đó là Hà Yên và Hạn Sâm.
Không biết bọn họ bắt cô về đây để làm gì?
Hà Yên quát lớn:
- Nó chẳng xứng đáng là tiểu thư, đừng xưng hô nó như vậy!!
- Bớt giận đi, cô ta vẫn chưa tỉnh sao?
Tên côn đồ bị lời mắng chửi của Hà Yên làm cho nhăn mặt, nhưng vẫn phải nhịn vì tiền hắn phải nhịn. Tên đó nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938159/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.