Lục Hạo Nghiên nói xong vẫn thấy cô gái nhỏ chưa tỉnh dậy, ngắm nghía nhan sắc của Nguyệt Dao, miệng hắn vô thức cười ra, không còn cái thứ cảm xúc tiêu cực nãy nữa, không hiểu sao mỗi làn nhìn Nguyệt Dao là ba cái sự bóng tối củ cảm xúc đều xua tan.
Tay cô vẫn nắm chặt lấy hắn không buông, nắm hồi lâu cũng chảy mồ hôi, cả bàn tay của hai người đều ướt vì mồ hôi, nhưng vẫn không hề buông ra.
Hắn mỉm cười, khẽ cúi người xuống, khoảng cách gần như vậy, hắn lại có thể ngắm nghía dung nhan từ góc độ này. Hắn hôn nhẹ lên trán cô, đó là cái hôn an ủi, cái hôn thúc giục "vợ ơi, dậy đi".
Chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu, hai mắt cô khẽ mở ra, đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó ngồi dậy.
Đây là bệnh viện.
Dưới chân vẫn truyền lên cơn đau, tê dại chẳng thể cử động, cô xoay người thì một người đàn ông đang dựa vào tường, mắt cúi gầm xuống, hai mắt nhắm lại. Nhìn thấy người đàn ông đó, cô như được nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nhưng mà hắn ngủ ở tư thế này trông cũng đẹp quá đi.
Ngón tay của Thẩm Nguyệt Dao khẽ chạm lên mi mắt anh, cô cứ mỉm cười mãi, đột nhiên tay cô bị nắm bởi tay của Lục Hạo Nghiên, Nguyệt Dao giật mình, Lục Hạo Nghiên mở mắt, âm giọng trầm thấp vang lên bên tai cô:
- Em đang đánh thức anh đấy, nguyên chiều và đêm hôm qua anh không thể ngủ vì em đấy!
Anh và em? Lục Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938156/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.