Âm điệu đầy khí phách của Lục Hạo Nghiên vang lên, hắn nhìn tên kia một cái chán ghét rồi rời đi. Cái nhìn ấy khiến tên tài xế phải rùng mình, tiếp sau Trương Dựt An liền nắm lấy cánh tay tên đó đưa đi.
(Về lại phỏng vấn Hà Yên)
Lục Hạo Nghiên đứa chiếc điện thoại của mình ra, âm lượng phóng lên với chế độ to nhất, hắn đã ghi âm lại cuộc hội thoại giữ hắn và tên tài xế kia, Hà Yên nghe từng câu từng chữ mà tên ấy nói ra, phút sau cũng khai luôn tên cô, mặt mày cô bây giờ tái xanh, mồ hôi bắt đầu tuôn xuống, hiện giờ cô mới biết sợ là như thế nào.
Bởi lẽ nếu để Lục Hạo Nghiên biết mọi chuyện cô làm, hắn sẽ xé nát cô ra thành từng trăm mảnh và kế hoạch cô triển khai từ trước giờ đều bị đổ sông đổ biển.
Hà Yên biết mình không thể chối cãi được nữa, cô hét lên trong tiếng khóc thảm thiết:
- Anh Lục, anh phải nghe tôi nói, tôi biết mình sai rồi, lỡ lầm mà tôi phạm phải tôi nhất định sẽ sửa, sẽ không tái phạm lần sau.
- Còn lần sau sao?
- Không... không có lần sau...
Hắn đang ngồi bắt véo chân, ly trà liền bị đập xuống nền nhà, tạo thành một mớ hỗn độn thủy tinh, ánh mắt hắn giờ toàn là lửa giận, tiến lại gần Hà Yên đang ngồi, nhìn chằm chằm vào cô:
- Cô biết mình đang đụng vào người nào không? Là vợ tôi đó! Cô biết không hả? Vậy mà còn đụng vào vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938115/chuong-38.html