-Khánh ơi Khánh ơi.- Tớ cười gọi hắn.
-Nói- Giở chiêu lạnh lùng boy hửm?
-Làm bài tập hộ tao- Tớ nói mà hắn cứ cắm mặt vào điện thoại.
-Cũng có não cũng có tay như người khác. Tự làm đi.
Tớ lủi thủi lên bàn con Thư ngồi.
-Đấy mày thấy chưa? Tao bảo cấm có sai- Thư nói nhỏ vào tai tớ.
-Không đâu. Khánh tốt mà. Khánh chỉ lo cho việc học hành của tao thôi. Muốn tao tự làm bài tập để kiến thức không bị rỗng ấy mà.- Tớ cười.
-Tao chịu mày rồi- Thư thở dài.
-Hứ.
-----
-Này chiều nay đi xem phim đi.- Tớ chìa hai vé xem phim trước mặt Khánh.
-Bận rồi rủ con Thư đi.- Hắn còn không thèm nhìn tớ. Tự dưng nhớ cái véo má, xoa đầu ngày nào quá.
Tại sao hắn bận nhiều việc quá vậy?
-----
-Phim hài vãi linh hồn!- Tớ cười đến nỗi đau quặn bụng. Miệng mỏi nhừ.
-Mày hại tao đau hết cả bụng- Con Thư mặt hằm hằm.
-Đâu phải mình mày đau. Haha- Tớ khoác vai nó- Đi lượn chứ?
-Đi. Đi chứ- Thư mặt hớn hở. Đúng là loại người trở mặt nhanh hơn cả lật bàn tay.
Đi lượn của bọn tớ không phải là đi bộ đâu mà nó là đi chỗ nọ ghé chỗ kia ăn ăn uống uống.
Phải sống đúng nghĩa sống chứ? Con người sinh ra đâu phải để chịu khổ!?
-Mày mày. Tao vẫn chưa vào cái quán kia. Vào thử xem có gì ngon ok?- Cái Thư tia được quán trà sữa tên Hướng Dương.
-Ok.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-rang-he-yo-to-yeu-cau-that-ma/1969552/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.