Con Thư tự nhiên đập bốp một phát vào đầu tớ rồi nhả ra câu chán ngoét: Bớt mơ mộng hão huyền đi con. Học thì chả đâu vào với đâu mà đòi thương hiệu game. Tắm rồi ăn cơm.
-Sao mày biết tao đang nghĩ về game?- Lạ lắm nhé con Thư rất hay biết tớ nghĩ cái gì. Chẳng nhẽ nó học thuật đọc tâm?
-Nhìn cái mặt mơ mơ mộng mộng kia là đủ biết. Đi tắm nhanh lên.
-Rồi rồi biết rồi thưa nương nương.
Vừa ngồi vào bàn ăn thì nghe tiếng chó sủa. Trời đánh tránh miếng ăn. Ai mà Vô tư có Duyên thế không biết? Nhà người ta đang ăn còn đến.
-Con về rồi! - Là ộp pa. Ổng mà biết tớ đang chửi thầm chắc ổng oánh chết tớ mất.
-A! Chú Quân về!- Xoài Ổi reo lên. Hai thằng nhỏ này thiên vị nha. Lúc tớ về có thấy reo hò cái gì đâu.
-Ngồi xuống đi. Để chị lấy thêm bát đũa- Chị Na kéo ghế đứng dậy đi vào bếp.
Sau một hồi chiến tranh bằng đũa. Cái bàn ăn lúc đầu gọn gàng nhìn đẹp và ngon biết bao giờ nó thành một bãi chiến trường. Sau đó tớ với Thư theo chị Na và chị Đậu đi rửa bát.
-Nghe Quân nó em có người yêu hả Hân? Hắn ta xấu xa lắm đúng không?- Chị Đậu lên tiếng. Chị gái thân yêu à đừng có rạch thêm vết thương cho em có được không?
-Đã từng thôi ạ. Chị đừng nhắc đến nó nữa- Tớ bỗng dưng bực chứ. Chị Đậu nói đúng mà hắn rất xấu xa. Con Hân điên này bực cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-rang-he-yo-to-yeu-cau-that-ma/1969546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.