Vừa ra đến cổng công ty thì gặp sếp. Sếp bảo: "Cấm cậu cho ai đưa đón, đi xe buýt cũng không được"
Hại tớ đi bộ về nhà. Sếp còn đi xe theo sau theo dõi chứ.
Vứt túi sách xuống ghế, phi đến bên em tủ lạnh lấy nước ra uống. Hừ. Sếp khốn nạn. Hắn mà không phải sếp tớ đập hắn lâu rồi. Quân khốn nạn mà.
Thư mở cửa đi vào.
-Hân ơi. Nay anh Quân mua cho tao túi sách đó! Đây này hàng chính hãng nha.
-Vâng. Con biết anh Quân của mẹ giàu rồi- Tớ bĩu môi rồi đi lấy quần áo đi tắm.
Tớ tắm xong đến lượt Thư đi tắm. Ăn tối rồi xem tivi. Suốt quá trình tớ đều mang bản mặt khó ở le vờ mắc.
-Bỏ ngay cái bản mặt mắc ị của mày đi nhá!- Thư bỗng quát ầm lên.
Tớ không nói gì. Vẫn trưng bản mặt đó ra.
-A! Đại tiểu thư của tôi! Hôm nay có chuyện gì khó chịu sao?- Thư dỗ ngọt.
-Cái tên sếp ý. Khốn nạn vãi linh hồn ra. Hắn nói tớ không được cho ai đưa đón đi làm kể cả xe buýt. Mày xem có ức không?
-Đậu má! Thằng sếp mày bị rồ à?- Thư đập quyển tạp chí xuống ghế.
Tối ấy tớ ức quá kết quả 2 giờ mới ngủ.
Đứng trước cổng chung cư tớ ngáp ngắn ngáp dài. Ngủ thì muộn, dậy thì sớm. Hắn đúng là quân giết người mà. Mọi ngày 7:00 mới dậy. Từ nay chắc đổi thành 6:30 mất. Đi bộ đến công ty chắc mất 30 phút. 7:30 thì vào làm.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-rang-he-yo-to-yeu-cau-that-ma/1969537/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.