Một chàng trai có xuất thân danh giá, cực kỳ để ý tới sĩ diện như Bá Trường dùng từ "mày" khiến Ái Trân sốc cực độ. Cô quên khuấy cả tức giận, ôm bụng cười như nắc nẻ. Bá Trường xấu hổ khủng khiếp. Anh cấm không cho Ái Trân cười, nhưng cô lại cười to hơn. Sau đó, cô còn cố ý chọc tức anh: 
- Bà nhầm to hay nhầm nhỏ thì kệ bà, già cả rồi, nhầm lẫn là chuyện bình thường Trường ạ! 
Bá Trường gần như phát điên. Ái Trân thấy anh giận đến đỏ bừng cả mặt thì lại thương, cô ôm chầm lấy anh, mặt dụi dụi vào lồng ngực anh rồi nhẹ nhàng hỏi: 
- Thị Trường của chúng ta bị bực mình á? 
Bá Trường đẩy Ái Trân ra. Anh nằm lên giường, ngáp ngắn ngáp dài giả bộ như là mình buồn ngủ lắm rồi và cần không gian riêng. Anh đuổi: 
- Cút! 
Sực nhớ ra đã muộn, anh bổ sung: 
- Cút ra phòng khách! 
Thấy người ấy dễ thương quá chừng nên Ái Trân quẳng luôn tự ái vào một xó, cô trèo lên giường hỏi han: 
- Thế là không cần nhau thật hả? 
- Ừ. - Bá Trường đáp ngắn gọn. 
- Nhưng người ta lại cần anh ý! 
Ái Trân mặt dày nói rồi vô tư cởi đồ của anh, vô liêm sỉ hôn từng chút, từng chút một lên người anh. Mặc dù còn bực Ái Trân nhiều, nhưng Bá Trường không có cách nào từ chối sự khơi gợi của cô. Cô hôn anh liên tục. Những nụ hôn của cô đem đến cho anh nhiều cảm xúc mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-nga-dai-kho/2586992/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.