Lần đầu Sa Vấn Thiên gặp Diệp Vô Ảnh là lúc mười một tuổi, khi đó Sa Vấn Thiên đã bái làm môn hạ của Long Ngâm Châu, qua mấy tháng, Diệp Vô Ảnh chính thức nhập môn, đương nhiên thành sư đệ của Sa Vấn Thiên.
Diệp Vô Ảnh cũng như Sa Vấn Thiên, đều là cô nhi được sư phụ bọn họ —— cũng chính là cung chủ lúc đó của Huyền tiêu cung – Long Ngâm Châu nhặt được mang về sa mạc. Sa Vấn Thiên từ nhỏ đã là một người mười phần ngạo khí, ngoại trừ sư phụ ra thì không coi ai ra gì. Loại cá tính này lúc hắn mười một tuổi đã hình thành từ lâu, tuy rằng Long Ngâm Châu thường xuyên nhắc nhở hắn phải xét lại mình một chút, thế nhưng có người từ nhỏ tính tình như con lừa, lay thế này cũng không lay được, vậy nên ở trong cung lớn như vậy hắn chưa từng kết giao với một bằng hữu nào. Chuyện này từ lúc hắn nhìn thấy Diệp Vô Ảnh có cải biến rất lớn —— cũng không biết vì sao, Sa Vấn Thiên ngày từ đầu đã nghĩ tiểu nam hài gầy gầy nhỏ nhỏ, mặt đầy vẻ tinh ranh kia ở với mình rất là hợp ý, hai người vừa gặp đã thân, từ đó về sau như hình với bóng. Diệp Vô Ảnh trời sinh tính hoạt bát hiếu động, thích khóc thích nháo, mỗi lần làm sai bị sư phụ trách phạt sẽ chạy đến chỗ sư huynh, ở trong lòng Sa Vấn Thiên thút thít làm nũng, tìm sự dỗ dành. Mỗi lúc như vậy, Sa Vấn Thiên cũng luôn dùng lời lẽ dịu dàng, vỗ nhẹ vai Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-lap/43708/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.