Trên thế giới này tồn tại đủ loại người, nam nữ già trẻ, thiên kì bách quái, mỗi người trong đời hoặc nhiều hoặc ít cũng phải vài lần cùng người khác nói chuyện yêu đương gì đó, dưới trăng bên hoa làm chút phong lưu nhã sự. Nói về việc này, không cần nghi ngờ chính là chuyện Dung đại thiếu gia am hiểu nhất. Muốn hắn đi câu dẫn một người, có thể nói chính là xe nhẹ chạy đường quen, hạ bút thành văn, so với bổ dưa còn dễ dàng hơn. Nhưng mà, trên thế giới này còn tồn tại người không giống người thường, một mình đi một đường, Tây Môn Dục Tú có thể coi là một người như thế.
Không phải bởi vì tướng mạo của hắn, mà là bởi vì hắn là người chỉ có thể đối với người cùng giới tính sản sinh ái mộ cùng dục vọng. Vậy nên, Tây Môn Dục Tú đương lúc tình cảm còn như tờ giấy trắng gặp được Dung Phi Dương một tay già đời tình trường, liền đã định trước là cuộc đời bi thảm bắt đầu từ đây.
Từ lần đầu tiên gặp mặt, Dung Phi Dương mỗi ngày đều tới khách *** Lãnh Nguyệt thăm hỏi, thành thực mời Tây Môn Dục Tú ngắm hoa ngắm trăng, du sơn ngoạn thủy. Dung đại thiếu gia có nụ cười anh tuấn khai lãng cùng ngôn ngữ ý vị tuyệt vời để lại ấn tượng sâu đậm cho Tây Môn Dục Tú. Vậy là từ hảo cảm dần dần đầy lên, tiến tới biến thành một loại tình cảm vi diệu không thể diễn tả, từ “Dung thiếu hiệp” tới “Dung huynh”, rồi sau một câu của Dung Phi Dương “Ta so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-lap/43697/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.