Cách đây mấy trăm dặm là Biển Cả Một Cảnh, Cố Tinh Phùng đang bế quan trong Thiên Kính Phong mở mắt ra, hơi hơi thở gấp.
Hít vào mấy hơi, y nhắm mắt lần nữa, vận động linh lực.
Thời điểm Lộc Thời Thanh chuyên tâm tắm rửa, ngoài thùng tắm có một bãi nước đọng cấp tốc tụ lại, ở nơi hắn không thấy hình thành một quả cầu nhỏ, tiếp theo ngưng kết thành màu trắng như tuyết, chậm rãi mọc ra đầu, lỗ tai, tứ chi, và cái đuôi, cuối cùng mở ra hai mắt, màu mắt lưu ly, hiển nhiên chính là thỏ con.
Thỏ con nhảy đến nằm xuống dưới chân giường. Tựa như Lộc Thời Thanh đang tắm rửa cũng không tồn tại, nó nhìn thẳng không chớp mắt.
Lộc Thời Thanh gắng sức tắm thật mau, lúc này trong phòng còn ấm, hắn lấy ngoại bào rộng thùng thình khoác lên người, rồi đi tìm thỏ con. Hắn ngạc nhiên chạy tới, ôm nó lên: "Thỏ con, thì ra em vẫn nằm ở đây à".
Thỏ con nhìn hắn, nghiêng đầu sang hướng khác.
"Xin lỗi vì đã tự chủ trương đưa em đi tắm." Lộc Thời Thanh thấy trên thân nó ướt sũng, liền đặt lên giường, cầm khăn lụa lau người cho nó, "Nhưng mà em nhìn đi, bây giờ em sạch rồi này, trong thùng lắm của Tống gia còn thả thêm hương liệu nữa đó, giờ em vừa trắng vừa thơm, đáng yêu lắm luôn."
Lúc hắn cúi người, ngoại bào trên thân hơi trượt xuống dưới, lộ ra một bên xương quai xanh cùng đầu vai. Ánh mắt thỏ con run lên, nhảy ra khỏi tay hắn lần nữa, đâm đầu vào trong chăn, chỉ lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111422/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.