"Trọng thương" này cũng là Cố Tinh Phung tạo ra.
Lộc Thời Thanh kinh ngạc không thôi. Vốn cho rằng Thánh Chủ ra tay là vì muốn cướp Tống Dương, muốn tranh đoạt Cực Lạc Quyển Trục. Nhưng nhìn cử chỉ lúc này của hắn rõ ràng là muốn giúp bọn họ nghĩ cách cứu Tống Dương đây mà.
Nhưng cho dù thế nào, cục diện vẫn rất căng thẳng Lộc Thời Thanh không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, ngón tay hắn sờ lá bùa tàng hình bên vạt áo của mình đang định gỡ xuống thì đột nhiên Cố Tinh Phùng đè tay hắn lại.
Thường Tùng Đào nhìn chằm chằm Thánh Chủ nói, "Các hạ là cao nhân phương nào? Thế mà lại có khí tức của tiên nhân Trường Sinh Giới?"
Trong lòng Lộc Thời Thanh căng thẳng.
Ánh mắt Bùi Lệ ám trầm nói: "Vậy tên Thường Tùng Đào nhà ngươi lại là cao nhân xó nào, sư tôn còn chưa xuất hiện gã đã có thể cảm nhận được tiên khí của Trường Sinh Giới?"
Thánh Chủ rũ tay xuống, nhẹ nhàng ho một tiếng đáp, "E rằng các hạ nhận lầm người rồi, ta chỉ là Tuyết yêu ở Vạn Yêu Giới thôi, sao dính tiên khí Trường Sinh Giới được chứ?"
"... Phải không đó?" Đôi mày Thường Tùng đào hơi nhíu lại, âm thầm nâng cao cảnh giác.
Lộc Thời Thanh vội vàng thu lại khí tức của bản thân, lo lắng chính mình bị phát hiện càng sợ sẽ liên lụy đến Cố Tinh Phùng và Bùi Lệ.
Cố Tinh Phùng chợt nói với Bùi Lệ: "Hai người không cần thiết phải hiện thân."
Bùi Lệ nói chắc nịch: "Không cần ngươi phân phó, cho dù ta liều cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111415/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.