Tống Dương đã dự đoán được Bùi Lệ sẽ làm như thế, cho nên khi Bùi Lệ kéo tay Lộc Thời Thanh, hắn không màng tới cơ thể đang bị linh lực chèn ép mãnh liệt của mình, ráng chống đỡ xông tới ngăn cản. Nhưng động tác của Bùi Lệ nhanh hơn hắn, lúc hắn còn cách Lộc Thời Thanh một bước hơn, giọt máu kia đã biến mất không còn tung tích trên chiếc vòng Phược Linh Hoàn. 
Bùi Lệ lui lại một bước, nhưng ánh mắt chưa từng rời khỏi Lộc Thời Thanh. Lộc Thời Thanh thì chậm rãi khép mắt, trên cổ tay phát ra ánh sáng trắng chói lóa, Phược Linh Hoàn vốn cứng rắn như sắt đá kia, nay tựa như băng mỏng đầu mùa xuân biến mất theo ánh sáng trắng càng ngày càng ảm đạm. 
Tống Dương kinh hãi, thử thăm dò đi đến bắt Lộc Thời Thanh, còn chưa chạm vào ngươi, đã văng ngược về phía sau. 
—— tóc và quần áo của Lộc Thời Thanh tung bay, linh lực cực lớn hình thành một dòng khí vây quanh người hắn, như kết giới ngăn cách hắn và vạn vật chung quanh. 
Giờ phút này thân ngoài cửa động, hạt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống từ không trung, tựa như bị vách tường nhìn không thấy ngăn trở. Lấy Lộc Thời Thanh làm trung tâm, mấy trượng xung quanh không thấy mưa gió, cảnh sắc an lành. 
Hắn mở mắt ra, thở phào nhẹ nhỏm trông có vẻ rất bình tĩnh. 
Nếu như là người xuyên việt,sau khi có được năng lực của nguyên chủ, tất nhiên sẽ cảm thấy vô cùng mới mẻ. Nhưng hắn không như thế, đây vốn là tu vi hắn tích lũy từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111374/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.