Cảnh trong mơ dừng lại ngay vẻ mặt đầy ý vị sâu xa của Bùi Lệ. 
Tuy Lộc Thời Thanh không hiểu rõ tâm tính lúc đó của Bùi Lệ, nhưng từ đáy lòng hắn vẫn mừng thay Cố Tinh Phùng. Mười lăm tuổi Cố Tinh Phùng vào ở Thiên Kính Phong, mười tám tuổi kế nhiệm chức chưởng môn, trong ba năm này y có thể trưởng thành dưới sự chở che của nguyên chủ. 
Nếu nguyên chủ không chết, nói không chừng Cố Tinh Phùng sẽ từ từ mở rộng cửa lòng, thậm chí nói ra thân thế của y cho nguyên chủ nghe. Đáng tiếc đã hai mươi năm trôi qua, tuy tâm tính Cố Tinh Phùng ngày càng ổn trọng nhưng so với lúc trước thì càng tự bế. 
Vùng trời ngoài khung cửa cũng đã sáng hẳn. 
Lộc Thời Thanh không kịp chờ chạy ra cửa, dự định nói hết thảy mọi chuyện của Đinh Hải Yến cho Cố Tinh Phùng biết. Nhưng hắn đứng cách một ao nước nhìn quanh, trên nhà Thủy tạ không một bóng người, ngày thường Cố Tinh Phùng sẽ ngồi ở đây hôm nay đã không thấy tung tích. 
Hắn tìm khắp Noãn Nguyệt Đài, cũng không tìm thấy người, thế là chạy đến chính điện tìm kiếm, quả nhiên Cố Tinh Phùng ở bên trong. 
Hắn vội vã xông vào, đầy bầu tâm sự muốn thốt ra nay chỉ đành nghẹn lại trong cổ họng. 
Trong chính điện còn có Diêu Phủng Châu và Tư Mã Lan, dưới điện có mấy đệ tử đang quỳ. Nhìn áo bào cùng phục sức trên thân xem ra là người của Lâu Hải Phong. 
Trên mặt đất còn có một cái rương, bên trong chất đầy sách. 
Thấy hắn xông vào, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111363/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.