Mấy người Diệp Tử Minh hai mặt nhìn nhau.
Tuy bọn họ chỉ gặp Trình Tu hai lần, nhưng Trình Tu người này rất ít nói, tính tình hiền hòa, nói chuyện hay hành vi đều là phong phạm của quân tử. Đứng chung với Tống Linh Bích sống buông thả còn cà lơ phất phơ, giống như một đôi nhàn vân dã hạc*.
Nhàn vân dã hạc: mây thảnh thơi nhàn rỗi, hạc hoang dã tự do, chỉ những con người sống tự do, an nhàn
Lúc này hắn bắt lời với Sinh Sôi Nương Nương, thái độ lại tương đối thân quen, còn đưa ra ý nghĩ muốn làm gia chủ. Diễn xuất vừa dã tâm vừa khéo đưa đẩy này, tựa như biến thành một người khác.
Tống Linh Bích cũng không nhịn được mà nhìn hắn thêm vài lần, "a Tu, ngươi quen Sinh Sôi Nương Nương?"
Ánh mắt Trình Tu lóe lên, muốn mở miệng, đã nghe trong rừng vang lên giọng cười dịu dàng lần nữa, tựa như tiếng vọng nơi không cốc, âm cuối kéo ra thật dài.
"Trình Tu,tuy ta cũng rất mến ngươi, nhưng ca ca Trình Viễn của ngươi có hôn ước với Tống Linh Kỳ, chỉ còn chờ chọn ngày là gã, Mai Hoa Châu sẽ đem theo lượng lớn của hồi môn và gia sản đến. Có nữ thương thánh phụ ta, lẽ nào Trình Túc còn giao chức vị gia chủ cho ngươi?"
Đề cập đến tỷ tỷ Tống Linh Kỳ, Tống Linh Bích liền híp mắt. Trình Tu hơi sững sờ, "Không biết lời nói của nương nương là từ đâu nghe được."
"Đương nhiên là phụ thân ngươi Trình Túc nói." Sinh Sôi Nương Nương hời hợt, "Ta chỉ kết giao với người đứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111334/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.