Tống Dương khóe miệng khẽ giật, đúng là tự mình đa tình.
Theo hắn thấy, đứa ngốc này bình thường ngây ngô khờ dạy còn chậm chạp, nhưng tính tình rất ngoan rất nghe lời. Đây cũng là thành kiến lúc đầu hắn có với đồ ngốc này, sau này vì một số nguyên nhân mà thay đổi.
Đứa ngốc này kích động như vậy, là lần đầu tiên hắn thấy.
Hắn dễ dàng gỡ bàn tay Lộc Thời Thanh ra, " Đang lo lắng cho sư tôn?Vì cái gì? Ngươi với lão nhân gia thân lắm à?"
Lộc Thời Thanh chỉ lo truy hỏi tình hình của Cố Tinh Phùng, bị hỏi một câu như vậy, cũng có chút ngây người.
Đúng vậy, vì cái gì?
Rõ ràng hệ thống đã từng nhắc nhở, Cố Tinh Phùng có vấn đề, tại sao mình còn lo lắng cho y như thế?
Bên kia suy nghĩ Tống Dương xoay chuyển, đã tự trả lời giúp hắn, "Ta hiểu rồi, lần trước Thái sư thúc tổ đến gây sự, ta và Diệp sư huynh cùng nhau ứng phó. Ngươi được sư tôn mang đến Noãn Nguyệt Đài, vừa cho uống trà vừa cho ăn Hà Hoa Tô. Ngươi ngây thơ thật thà như vậy, nhất định nhớ kỹ sư tôn là người tốt."
Lộc Thời Thanh bừng tỉnh đại ngộ, Tống Dương nói rất đúng, hẳn là dạng này.
Hắn vội gật đầu. Tống Dương sờ đầu hắn an ủi nói: "Sư tôn là nhận vật bật nào, sống lâu như vậy vẫn bình yên vô sự. Chắc là lúc luyện công thì xóc hông, chuyện thường ngày ấy mà, đừng quá lo lắng."
Lúc đầu Lộc Thời Thanh nghe hắn khuyên nhủ cũng không lo lắng lắm, nhưng liên tiếp hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-dieu-su-to/1111319/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.