"Đang nghĩ gì đấy?" Dụ Giang hỏi.
Lâm Tuyết Trì tỉnh lại, hỏi: "Chuyện của K.K ông có thể nắm chắc chứ?"
Dụ Giang gọi phục vụ đến tính tiền: "Chuyện đã qua nhiều năm vậy rồi vẫn không sao đấy thôi?"
Lâm Tuyết Trì lắc đầu: "Vậy cũng không có nghĩa là sau này không sao, chờ họ tra ra quan hệ giữa K.K và Oscar thì sớm muộn gì cũng sẽ biết."
"Em cho rằng cảnh sát đã hoài nghi em?" Dụ Giang hỏi.
"Có lẽ đã bắt đầu hoài nghi từ lúc Tuyết Mi chết, tôi là người duy nhất trong nhà vẫn còn sống. Cha và em gái vướng vào cùng một vụ án, chẳng lẽ có thể thoát khỏi sự nghi ngờ được sao?" Lâm Tuyết Trì nhíu mày.
"Chuyện của Tuyết Mi đã rõ ràng rồi, Titus đã tự sát, chứng cứ rất xác thực."
Hai người ra khỏi nhà hàng, lên xe. Lâm Tuyết Trì ngồi ghế phụ, lo lắng thắt dây an toàn.
Dụ Giang không nói gì, dường như cố ý duy trì bầu không khí yên lặng kỳ dị này.
Sau bữa ăn, dạ dày dần dần ấm lên kèm với hiệu ứng sưởi ấm trong xe đã nhanh chóng làm Lâm Tuyết Trì buồn ngủ. Anh nghiêng đầu nhắm mắt một lúc, khi tỉnh lại vẫn đang ở trong xe nhưng ngoài cửa sổ là bờ biển đen kịt.
Anh xoa mắt: "Không phải chúng ta về khách sạn sao?"
Dụ Giang hạ nhiệt độ trong xe xuống: "Đi xem nơi em phẫu thuật lần đầu tiên."
Lâm Tuyết Trì trợn mắt: "Ông điên rồi hả? Có thể cảnh sát đang ở đó!"
"Có thể cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-bay/2534068/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.