Sau khi Đỗ Vân Nghiên đưa Cố Văn Hi đi, trên đường về gặp trưởng thôn. Từ sau chuyện không vui lần trước, Đỗ Vân Nghiên còn chưa gặp lại ông. Lần này gặp mặt, trưởng thôn cũng hơi cúi đầu, ho nhẹ hai tiếng, không quá muốn để ý đến anh.
Có điều Đỗ Vân Nghiên không thể làm như không thấy ông lão nhiệt tình này, anh bước xuống xe máy, tháo mũ bảo hiểm ra: "Trưởng thôn đi ra ngoài sao ạ?"
"Ừ," Trưởng thôn cúi đầu đáp, tiếp tục đi về phía trước, đi được hai bước thì quay người lại, "Việc đó con, cái người đó....."
"Chú nói Văn Hi ạ?"
"Ừ," Ông như giận dỗi, hỏi, "thằng bé đó còn trong nhà trọ không?"
"Dạ không," Đỗ Vân Nghiên nói thật, "em ấy về nhà rồi, con mới đưa em ấy đi."
Vẻ mặt đối phương thay đổi, giọng nói đột nhiên cao lên: "Nó không cần con nữa à?"
Đỗ Vân Nghiên giật mình khi nghe ông lớn tiếng, chợt nhận ra đối phương hiểu lầm, cười khẽ: "Tất nhiên là không phải ạ, trong nhà em ấy có chút việc cần em ấy lo liệu, cho nên phải đi một thời gian, nhưng tụi con không có chia tay, vẫn giữ liên lạc."
Ông cụ cũng không giãn mày ra, thở dài: "Thằng nhóc đó là người bên ngoài, có thể sẽ ở yên ở nơi này của chúng ta cả đời sao? Lỡ như ở bên kia cuộc sống tốt quá, không muốn về đây nữa thì con phải làm sao bây giờ?"
Lời của trưởng thôn không phải Đỗ Vân Nghiên chưa từng nghĩ đến. Tính cách Cố Văn Hi thích cái mới mẻ, bên cạnh không thiếu sự hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052154/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.