Ngoại trừ lần nhìn thoáng qua ở tiệm bánh kem thành phố S, mấy tháng qua Cố Văn Hi vẫn không nhìn thấy Vân Hàn. Cậu thanh niên trắng hơn so với lúc rời đi, cũng ốm hơn một chút, nhìn qua vô cùng thanh tú.
"Cậu về rồi?"
"Cố tiên sinh?" Trái với cậu vẻ ngạc nhiên trên mặt Vân Hàn càng rõ ràng hơn, dường như không ngờ Cố Văn Hi vẫn còn ở đây, ngẩn ra một lát rồi mới trả lời, "Tôi xin nghỉ mấy ngày để về."
"Cậu tới tìm Vân Nghiên phải không?" Vân Hàn vẫn có nhà ở trong thôn nên dĩ nhiên không phải đến đây để thuê phòng, cậu ta đến đây, ngoại trừ thăm Đỗ Vân Nghiên thì Cố Văn Hi chẳng nghĩ ra được lý do nào khác. Xưng hô này quá mức thân mật khiến thanh niên trước mắt lại ngạc nhiên thêm lần nữa. Cố Văn Hi không giải thích, nói tiếp, "Ngồi đợi một chút đi, để tôi đi kêu anh ấy."
"Cảm ơn anh." Cho dù vô cùng hoang mang nhưng cậu ta vẫn nghe theo lời đề nghị, ngồi đợi ở một bên.
Qua buổi trưa nên nhà ăn vắng tanh, nhân viên nếu không nghỉ ngơi thì ở trên lầu dọn dẹp phòng trống, chuông gió lười nhác thỉnh thoảng phát ra một vài âm điệu.
Cố Văn Hi đi ra sân sau tìm Đỗ Vân Nghiên, cầm lấy mấy trái cà tím anh vừa hái xuống: "Có người tìm anh kìa."
"Ai vậy?"
"Vân Hàn."
...
Sau khi rót nước vào miệng ấm, Cố Văn Hi mang ấm nước đầy đi cắm điện, một hai phút sau nước đã đun sôi. Tiếp đến, cậu rót nước sôi vào ấm, đợi lá trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052145/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.