Trong phòng triển lãm quỷ dị của bảo tàng, xuất hiện một tên quản lý hư hư thực thực biến thái.
Hắn có chút kích động, “Lâu lắm không ai đến thăm nên có chút không quen!”
Bạch Ngọc Đường đánh giá hắn một chút, hỏi, “Bảo tàng của anh là sở hữu tư nhân sao?”
“Đương nhiên, đương nhiên!” Khai Bân cười hì hì đánh giá Bạch Ngọc Đường, “Ê! khuôn mặt đó có thể coi là tác phẩm tuyệt đỉnh của nhân loại đấy......”
Triển Chiêu híp mắt —— dám đùa giỡn chuột nhà ta!
Khai Bân cười hì hì lại đánh giá Triển Chiêu, hơi hơi sửng sốt, đeo lại kính, bày ra trạng thái thẩm định, “Anh nhìn qua rất thông minh, có hứng thú thực hiện hình chụp 3D não bộ không?”
Triệu Hổ ở phía sau nhìn vị quản lý này thế nào cũng thấy thần kinh, kiểu người sẽ đột nhiên cầm lấy cưa điện giải phẫu người ta vậy.
Lúc này, Triệu Tước vẫn luôn ở cách đó không xa chiêm ngưỡng “Hàng triển lãm” trong một trụ thủy tinh đi trở lại, đứng ở phía sau cái tên quản lý đang vui tươi hớn hở đánh giá mọi người SCI.
Khai Bân hỏi mọi người, “Các vị là tới thăm thú? Hay là muốn mua hàng triển lãm?”
Triệu Hổ khóe miệng giật giật, “Những thứ đó cũng còn bán a?”
“Đương nhiên!” Khai Bân cười toe toét, sắp phô luôn cả răng hàm rồi.
Mọi người kỳ thị, nhưng vẫn suy nghĩ có thể gọi Công Tôn đến shopping.
“Những báu vật quý giá đó đều đang chờ người biết thưởng thức đến đem về!” Khai Bân hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2652076/quyen-18-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.