Sau khi Công Tôn dùng dụng cụ chụp X quang cái hộp hình vuông nhỏ kia, phát hiện bên trong có cái gì đó, nhìn thấy mặt cắt ngang như kiểu nếp uốn, bằng mắt thường thật sự là không nhận ra được rốt cuộc là gì, cần dụng cụ chụp chi tiết hơn.
Công Tôn gọi điện thoại hỏi thăm, trước mắt thành phố S còn chưa có máy móc có thể tiến hành phân tích chuyên sâu đồ vật này nọ.
Công Tôn cau mày nhìn cái hộp cùng cái mặt nạ, cầm lấy điện thoại.
Triển chiêu tò mò hỏi, “Vẫn còn người để hỏi?”
Công Tôn khẽ thở dài, “Trong tình huống không còn biện pháp gì, chỉ có thể áp dụng một biện pháp duy nhất để giải quyết!”
Tất cả mọi người khó hiểu nhìn anh —— biện pháp gì?
Công Tôn nhấn loa ngoài, khoảng ba giây sau điện thoại kết nối, giọng Bạch đại ca truyền đến.
Mọi người nhìn trời...... Thì ra là thế.
Bạch Cẩm Đường nghe Công Tôn miêu tả máy móc anh cần một chút, phát hiện Công Tôn có hơi hướng giống Triển Chiêu mất rồi, đám từ ngữ kia tách ra từng cái thì anh đều nghe hiểu, còn hợp cùng một chỗ thì nghe không giống tiếng người, cái gì mà “X quang, chụp chi tiết, mặt cắt ngang, trùng kiến nhiều lớp”?
Vì thế, Bạch đại ca dịu dàng ngắt lời Công Tôn đang cố gắng miêu tả, “Em yêu.”
Công Tôn chớp mắt mấy cái.
Mọi người phát run.
“Em cần là máy móc để chữa bệnh, hay là dùng cho đồ khảo cổ?” Bạch Cẩm Đường hỏi.
Công Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2652074/quyen-18-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.