Nhóm Bạch Ngọc Đường thông qua máy định vị hình miếng dán kia lần theo hành tung của con Night Butterfly, tìm được một tòa nhà kiến trúc cổ quái nằm ven đường ở một vùng dã ngoại hoang vu.
Xung quanh lúc này lại nguyệt hắc phong cao, tòa nhà phía xa nhìn sao cũng thấy có khí chất của nhà ma, hơn nữa từ phía này vọng qua nó cũng không hề nhỏ.
Lúc này, tòa nhà tối như mực, không có chút ánh đèn nào hắt ra, không thể xác định trong nhà có người hay không, là nhà dân hay đã bị bỏ hoang. Cho dù con bướm có vào đó cũng không thể chỉ vì thế mà tự tiện xông vào nhà dân, nhưng sự tồn tại của tòa nhà này đúng là rất khác thường.
Tương Bình điều tra tin tức về các hộ xung quanh, rồi báo lại với Bạch Ngọc Đường nói, “Đội trưởng, khu rừng này thuộc sở hữu tư nhân, trong phạm vi vài dặm trừ vài nhà máy đã đóng cửa ra thì không có ai ở cả.”
Bạch Ngọc Đường nhíu mày, Triển Chiêu thì khó hiểu, “Rừng? Nơi này làm gì có rừng? Cây đều bị chặt sạch”
“Ở đây vẫn là ngoại ô thành phố S hả?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
“Không phải, đã ra khỏi thành phố S, sang thành phố K rồi, hơn nữa còn ở ngoại ô, nơi này đều là đất rừng cho thuê dài hạn.” Tương Bình nói, “Vùng này từ 30 năm trước cho một thương nhân tên Từ Hồng thuê, người này từ 20 năm trước đã di dân sang Mexico.”
Bạch Ngọc Đường nhíu mày, “Kỳ hạn thuê là bao lâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2652066/quyen-18-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.