Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đang đứng trước tấm kính một chiều. Họ muốn quan sát kĩ càng tên cảnh viên đang ngồi trong phòng thẩm vấn kia trước một chút.
Bạch Ngọc Đường hỏi Triển Chiêu, “Trông hắn có giống như là bị thôi miên hay không?”
Triển Chiêu lắc đầu, “Không, có chút vấn đề thần kinh, chứ không phải bị thôi miên.”
Bạch Ngọc Đường gật gật đầu, “Nói cách khác hắn phạm tội là tự phát?”
Triển Chiêu gật đầu, “Ừm, là tự phát,……….. phản nghịch.”
Bạch Ngọc Đường bất lực nhìn Triển Chiêu.
Triển Chiêu xoa xoa cằm, “Tiểu tử này thoạt nhìn có chút tự phụ, cứ nghĩ là mình thông minh, nói không chừng có thể lừa hắn một chút.”
Lúc này, cửa phòng thẩm vấn người đến vây chật xung quanh, ai nấy đều tò mò – Ai thế, tên nào cài bom thiếu chút nữa đã nổ chết Bao cục vậy? Đây là trả thù tư hay là bất mãn chế độ, không được nghỉ phép a? Chẳng lẽ trả thù vì bị Bao cục phạt đi cọ toilet?
Bạch Ngọc Đường nhìn trời, rõ ràng cảnh cục bị nổ cho sứt một góc nhà mà người trong cục còn vây xem rõ là sung sướng, này xếp vào loại tình huống gì đây.
Lúc này, Tương Bình mở cửa phòng giám sát tiến vào, giao thêm một phần tư liệu cho Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, nói, “Đây là thông tin về y.”
Bạch Ngọc Đường cầm lấy xem, cảnh viên kia họ Vương, tên đầy đủ là Vương Nghệ, vốn dĩ là người bên đội hình cảnh nhưng sau đó bị thương nên chủ động chuyển sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651961/quyen-16-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.