Triển Chiêu trước đây vẫn cho rằng, “vội vàng đi chịu chết” là một câu bịp người, nhưng trên thực tế thỉnh thoảng cũng xảy ra thật, chỉ là cách thức có hơi khoa trương một chút mà thôi.
Đám người Stephen bọn họ nóng lòng muốn cho “Emilia” rời bến, con thuyền này vừa xong lập tức được hạ thủy, rồi lập tức được sử dụng, đó là chưa kể đến nó có bao nhiêu phần quỷ dị, chỉ tính riêng cuộc phiêu lưu này thôi, quả thực là lấy sinh mệnh những người trên thuyền ra đùa giỡn..
Bạch Ngọc Đường đi tìm Bao Chửng, muốn ngăn cản Emilia rời bến, nhưng Bao Chửng lại đan hai tay vào nhau, “Cậu đi lật vài tờ báo xem chuyện lần này nóng bỏng đến cỡ nào rồi, xuất bến chính là đêm nay, lối lên thuyền còn trải thảm đỏ, các loại nhân vật nổi tiếng danh nhân siêu sao đều tề tụ, ta làm sao ngăn cản?”.
“Vụ án tử còn chưa xong mà!” Triển Chiêu bất mãn, “Hung thủ chưa bắt được, người trên thuyền phải phối hợp điều tra.”
“Hung thủ là Nguyễn Văn Cao, nhân chứng vật chứng không phải vô cùng xác thực rồi sao?” Bao Chửng vặc lại, “Cậu định nói với truyền thông rằng kẻ giết người là hồn ma Emilia sao? Bảng vàng của SCI muốn bị tháo bỏ? Tiến sĩ Triển cậu không làm chuyên gia tâm lý học nữa chuyển sang làm nhà siêu hình?”.
Triển Chiêu nheo mắt, nghiêng đầu quay về phía Bạch Ngọc Đường truyền tín hiệu —— cục trưởng Bao hôm nay ăn phải cơm sống sao? Thật cáu kỉnh.
Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ —— con thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651861/quyen-15-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.