Triệu Trinh mở cửa căn phòng tối, tất cả mọi người đều nghe được thanh âm kinh khủng từ bên trong truyền đến, hiệu quả còn hơn cả phim kinh dị.
Mà bên trong tầng hầm ngoại trừ có tiếng móng tay cào tường, tiếng xiềng xích kéo lê trên mặt đất như Triệu Trinh nói ra, còn có tiếng hát của một cô gái.
Triệu Hổ dán chặt vào tường, chợt cảm thấy tiếng hát này hình như không phải tiếng Trung, nghe không rõ lắm, không biết là đang hát hay đang lẩm bẩm, nhưng là giọng của một cô gái thì tuyệt đối không sai..
“Oa.. Tình huống quái quỷ gì a.” Triệu Hổ đu lên người Mã Hán..
Mã Hán nhíu mày, bĩu môi một cái với Triệu Hổ, “Xuống xem xem.”.
“Không phải chứ?” Triệu Hổ nhảy dựng sang một bên, “Loại chuyện này cứ để Lạc Thiên hoặc đội trưởng làm thì khoa học hơn đó!”
Mã Hán nhíu mày, “Nhanh a, tranh thủ bây giờ không có ai.”.
“Chính bởi vì không có ai a, phía dưới là người nào. Ai nha!” Triệu Hổ còn đang tranh luận, Triệu Trinh đứng phía sau đã nhấc chân đạp ột cước.
Triệu Hổ lảo đảo bổ nhào xuống dưới, để bảo trì cân bằng và không lăn xuống tiếp, Hổ Tử đáng thương phải cố lăn về phía chân cầu thang.
Mã Hán theo xuống phía dưới, Bạch Trì muốn xuống cùng, thì Triệu Trinh khẽ túm lấy cậu.
“Không xuống a?” Bạch Trì nhìn Triệu Trinh..
Triệu Trinh nhún vai, “Để hai anh em bọn họ đối phó a, chúng ta giúp canh chừng.”.
“Hổ Tử bị hù chết thì làm sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651824/quyen-15-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.