Con dấu trên tay Trần Phi, không phải là Emilia, mà là một kiểu kỳ quái giông giống như hình dạng chữ “H”, nhưng dường như không phải là chữ cái, lại gần như một chữ “công” (工),bởi vì con dấu hình tròn, nên nhìn sao cũng thấy hợp lý.
“Đây là cái gì?” Triển Chiêu hỏi mọi người, xem có ai nghĩ ra thứ gì hay không.
Nhưng tất cả đều lắc đầu —— nghĩ không ra..
Vì vậy, mọi người đứng trong phòng pháp y, lại quét mắt nhìn đến vai Trần Phi.
Vào mùa hè thứ mát lạnh nhất có thể giải trừ cái nóng là gì? Không phải kem ly, cũng không phải điều hòa quạt điện gì, mà là một lũ u hồn…
Đang nóng muốn chết, đột nhiên có một tiểu quỷ chạy lại “hi” với cậu một tiếng, kiểu gì cậu cũng bị doạ ột thân mồ hôi lạnh ngay.
Trên vai của Trần Phi có vết ấn của hai dấu tay nhỏ, giống như một con sâu róm mình đầy lông lá vậy, khiến người ta mơ hồ cảm thấy được, bên trong không khí nóng bức này có luồng khí mát lạnh thổi qua.
Triệu Hổ phụng phịu, “Thật là ma quái a!”.
“Một đứa bé chắc là không có được khí lực này đâu.” Công Tôn vẫn lạnh lùng phân tích thi thể Trần Phi, “Cậu ta tuy rằng không quá cường tráng mạnh khoẻ nhưng cũng không tính là gầy yếu được, một đứa bé hẳn không có cách nào chế phục được.”.
Mã Hân cởi áo của Trần Phi ra, nhìn vào lưng cậu ta, rồi lắc lắc đầu có vẻ rất hoang mang quay sang nhìn Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651819/quyen-15-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.