“Cũng là sát thủ?” Bạch Ngọc Đường khó hiểu, “Sao lại biết được?”
“Đợi chút.” Công Tôn buông nĩa, vào phòng phía sau lấy ra một cây súng săn dài, đặt xuống trước mặt Triển Chiêu bọn họ.
“Đây là súng gì?” Cho tới bây giờ Triển Chiêu cũng chưa từng thấy qua, “Rất dị dạng.”
“Remington…” Mã Hán cầm súng lên.
“Remington dài dữ vậy hả?” Triệu Hổ cảm thấy không giống.
“Đây là đời đầu tiên.” Bạch Cẩm Đường vươn tay lấy súng, nhìn nhìn, điều chỉnh một chút, bên trong chỉ còn một viên đạn, vươn tay lấy ra, “Từ súng tới đạn, đều là tự mình lắp, những tay súng bắn tỉa đời đầu đều sử dụng súng săn cải tạo thành súng ngắm.”
Tất cả hơi mở miệng liếc nhìn đại ca của Bạch gia.
Triển Chiêu nhỏ giọng hỏi Bạch Ngọc Đường, “Anh hai quả nhiên có buôn bán súng ống đạn dược…”
Bạch Cẩm Đường đặt súng trước mặt Bạch Ngọc Đường, “Súng dạng này được sản xuất hàng loạt trong khoảng sáu năm, nhưng người ở thập niên 80 sẽ không dùng nữa.”
“Đây chẳng phải là chuyện của 40 năm trước sao?” Bạch Ngọc Đường nhíu mày, hỏi Công Tôn, “Kết quả khám nghiệm tử thi đâu? Đã chết bao lâu rồi?”
Công Tôn nhún vai, “Khoảng ba năm.”
Mọi người nhìn nhau.
Mã Hán cầm viên đạn lên, bên trên chỉ có hai kí tự tiếng Anh đơn giản — B.K.
“B.K…” Mã Hán nhíu mày, “Không phải…”
“Thế nào?” Triển Chiêu hỏi hắn.
Mã Hán ngẩng đầu nhìn Triển Chiêu, “Eleven đã từng nói với tôi, lúc trước ông ấy đã từng hợp tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651779/quyen-14-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.