Triển Chiêu đang ngủ, đột nhiên cảm thấy mình bị cái gì đó đè, còn nghe thấy một thanh âm kì lạ. Lúc thấy bản thân sắp hít thở không thông, Triển Chiêu mở mắt… Mặt một con mèo hiện ra ngay trước mặt.
Triển Chiêu chớp mắt mấy cái, thấy Lỗ Ban nằm trên ngực mình, móng vuốt đặt lên bả vai hắn, híp mắt ngủ, trong miệng phát ra tiếng gừ gừ đặc biệt của mèo.
Triển Chiêu cả kinh ngồi dậy, hắn thấy mình vẫn còn trên máy bay, Bạch Ngọc Đường đang xem tài liệu bên cạnh, còn mình thì nằm trên ghế sô pha.
“Ân…” Triển Chiêu bế Lỗ Ban xuống đất, “Hô, sao nó lại ở đây?”
Bạch Ngọc Đường không ngẩng đầu, vươn tay chỉ bên góc.
Bạch Trì đang ở bên đó ột đám mèo to nhỏ ăn, Lilya và sư tử con cũng ở đó, đang nằm trong lòng Lisbon lim dim ngủ.
“Cũng đâu bỏ tụi nó ở nhà được.” Bạch Trì cỡ nào cũng không thể bỏ rơi đám gia đình mèo này được.
Triển Chiêu ngáp một cái, “Mấy giờ rồi?”
“Chưa tới hai giờ.” Bạch Ngọc Đường nhìn đồng hồ đeo tay, “Sắp tới rồi.”
Triển Chiêu cầm cái ly, chạy vào bếp định rót cà phê uống. Vừa vào cửa, liền thấy Triệu Tước đang tựa bên cửa, xuyên qua lớp thủy tinh, nhìn cảnh đêm bên dưới.
Triển Chiêu thấy cà phê đã được pha, đưa tay sờ… nóng! Vội vàng rót ra ly, uống một hớp… thoái mái hít một hơi, quả nhiên Bạch Trì pha cà phê là ngon nhất!
Ngẩng đầu, thấy Triệu Tước tựa vào cửa nhìn mình, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651757/quyen-14-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.