Cứ đem ý nghĩa của chữ X làm cho thêm phần phức tạp, vật lộn một hồi, lúc nhìn được đáp án thực khiến đám người Triển Chiêu bọn họ chỉ muốn ngã ngửa ra – Đơn giản X chỉ là hình dáng của hai đường rãnh biển đan chéo.
Triển Chiêu dở khóc dở cười cầm tấm ảnh chụp, hình dạng của hòn đảo vừa khít với đồ án trên bức tường – Một chữ X nổi trên cái nền sậm màu của đất.
“Đây là do tự nhiên tạo thành sao?”
Công Tôn nâng cằm, “Có thể là do độ sâu dưới đáy biển không đồng đều, hoặc nó là điểm giao của hai dòng hải lưu đối nhau, mà cũng có thể là do luồng cá luôn di cư qua lại rồi mài mòn thành.”
“Nước biển xanh nhạt, rãnh chữ X trên đảo màu xanh đậm hơn?” Triển Chiêu hỏi Tương Bình, “Có thể xác định kinh độ, vĩ độ chứ?”
“Đã xác định, là một hòn đảo rất nhỏ, vô danh, tạm thời ta cứ gọi nó là đảo X.” Tương Bình chuyển qua một tấm hình khác, “Em cũng tìm được một ít thông tin bên lề, có thêm phát hiện.”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường tiếp nhận bức ảnh đôi chỗ đã ố vàng, thời điểm chụp có lẽ là khoảng một vài năm trước đây. Trung tâm tấm hình là một con thuyền cũ nát neo đậu ở ngay gần hòn đảo, tập thể thuyền viên đang bốc dỡ từng chiếc thùng từ trong khoang hàng chuyển ra.
Bọn họ trên lưng đều đeo quai chéo súng trường nhưng thoạt nhìn lại không có điểm nào trông giống với binh lính.
“Hai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651740/quyen-13-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.