Cháy rừng không phải là chuyện đùa, mặc kệ hiện tại có phải là mùa cao điểm phòng cháy chữa cháy hay không thì khu vực lân cận luôn có cư dân sinh sống, chỉ một mồi lửa thôi cũng có thể gây ra những tổn thất nặng nề.
Vì thế, quản lý Lâm vội vàng chạy đi gọi cứu hỏa, R và T vẫn cứ đừng ở đó sủa lớn liên hồi, dường như là còn có điều gì đó không thích hợp.
“Mùi thịt cháy!” Bạch Ngọc Đường nhíu mày, nói.
“Ý cậu là bên trong có người?” Triển Chiêu nhìn thấy Bạch Ngọc Đường định lao vội đi liền nhanh tay giữ chặt, “Ngọc Đường!”
“Để chúng tôi đi cho.” Lúc này, đội cứu hỏa đã tới, Bạch Ngọc Đường cũng mượn họ một bộ đồ phòng hộ mặc vào rồi xuống theo. Triển Chiêu cũng biết không thể cản được anh đành sốt ruột đứng gần đó chờ đợi.
Triệu Cần ở bên nhìn thấy, nhíu mày không nói lời nào.
Mọi người vọt xuống dưới hiện trường, nhìn ngọn lửa lớn quét qua mãnh liệt, trên mặt đất ngổn ngang xác rắn cháy đen.
“Là mùi thịt rắn bị nướng cháy?” Bạch Trì hỏi.
Công Tôn gẩy một con rắn lên ngửi thử, lắc đầu, “Mùi không giống!”
Lúc này, đội viên phòng cháy chữa cháy đã xâm nhập được vào trung tâm ngọn lửa, Tần Âu ngăn Bạch Ngọc Đường đang muốn xông vào, “Đội trưởng, tôi có kinh nghiệm, để tôi đi cho!”
Tất cả mọi người đều biết trước kia anh chính là đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy của cảnh cục, bởi vậy Bạch Ngọc Đường cũng gật đầu, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651722/quyen-13-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.