Công Tôn cùng Mã Hân khám xét khối thi thể kia vô cùng cẩn thận, sau đó nói với Bạch Ngọc Đường cùng Triển chiêu, “Vụ này không thể quy vào án mưu sát được đâu bởi vì đây không được tính là một thi thể! Chỉ có phần da bên ngoài là thực. Hơn nữa chúng đều được xử lý chống phân hủy rồi, tất cả nội tạng cơ quan khác đều được làm bằng vật liệu inox, kể cả đầu lâu. Riêng mắt thì có đôi con ngươi cũng là thật, được đắp vào, và giữ lỏng bằng thủy ngân, bởi vậy mới có hiện tượng con mắt di động.”
“Chúng ta phải tra tương ứng mẫu DNA của da và nhãn cầu đó thì mới xác định được nạn nhân thực sự.” Mã Hân thở dài bắt đầu mở sổ lấy mẫu da, “Xem ra lại là cả một kì công lớn rồi đây, nhưng mà em thích!”
Công Tôn rất phối hợp gật gật đầu, “Đúng vậy, thú vị lắm!”
“Tên này thích làm búp bê biến thái sao?” Triển Chiêu lầm bẩm, “Hàng tốt như thế còn mang vứt bỏ?”
“Ây da. Có thể là do nó không hoàn mĩ thực sự nên hắn mới bỏ đi chăng?” Công Tôn tỉ mỉ đo đạc ghi chép số liệu cấu tạo từng bộ phận khí quan, còn phân chia rõ cả tỉ lệ xương cốt, “Chậc chậc, quả nhiên vô cùng tinh tế, có điều một số chỗ vẫn cần phải chỉnh lại, cái thứ này khẳng định là do một tay ngoại khoa nào đó tạo nên chứ tuyệt đối không phải bên pháp y làm!”
Trong đầu Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đột nhiên nảy sinh cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651698/quyen-13-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.