Thân ảnh người kia hiện lên quá nhanh, Triển Chiêu chỉ có thể nhìn thấy trong tích tắc, gần như nghĩ mình đã nhìn nhầm rồi, lại đảo mắt liếc Ngọc Đường, thì thấy cậu ấy đang chăm chú nhìn vào sơ đồ bố cục con thuyền và cầm bộ đàm thảo luận chiến thuật với đội viên lát nữa sẽ lên thuyền, hoàn toàn không nhìn thấy gì ở phía bên này.
Triển Chiêu thu hồi đường nhìn tiếp tục tìm kiếm trong màn hình nhưng bóng người kia đã không còn tung tích … Có thể suy ra, vừa rồi là Triệu Tước dành riêng cho anh nhìn.
Đang suy nghĩ, Triệu Tước đã lôi kéo Triệu Trinh tới bên bàn đánh bạc.
Tân Cách đích thật là một tay cờ bạc, khách khứa ở trên cái du thuyền xa hoa này hầu hết đều là tài phiệt hoặc kẻ săn mồi, quăng tiền không hề tiếc tay.
Bởi vậy trên chiếu bạc tiền cược rất cao, Tân Cách là một cao thủ, ai đánh với hắn gần như cầm chắc cái thua.
“Vẫn thắng như vậy chắc chắn có gian lận!” Triển Chiêu nhíu mày, “Sòng bạc cứ mặc kệ vậy sao?”
“Du thuyền lấy phí cao ngất, bài bạc kiểu này cũng không có nhà cái, chỉ là dân cờ bạc moi tiền của nhau mà thôi, mọi người vui vẻ chơi chủ yếu là vì không có quy củ, vì thế mới xuất hiện cả những kẻ vô pháp vô thiên như thế.” Tương Bình tra xét kĩ đống tư liệu, không lơ là bất cứ chi tiết nào.
“Trinh phải cẩn thận một chút.” Bạch Trì ngồi ở trên ghế nóng ruột nhìn màn hình, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651664/quyen-12-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.