“Bắt được người này, có thể biết được ý nghĩa của đồng tiền xu.” Triển Chiêu cầm đồng xu nhìn một chút, “Chỉ cần hắn còn sống tôi sẽ có cách để hắn mở miệng!”
Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Yên tâm đi Miêu Nhi, giao cho cậu khẳng định là một người sống.”
Chờ Lương Nhạn giả kia tới được cửa cuối cùng, thuốc nổ trên người cũng đã dùng hết, hình dạng có chút chật vật, thậm chí ngay cả áo khoác cũng đã cởi ra.
Bạch Ngọc Đường liếc qua Triệu Trinh, “Tới phiên cậu.”
“Nga.” Triệu Trinh đi ra ngoài.
“Cầm lấy này.” Bạch Trì cầm ba thanh phi đao Triệu Trinh vẫn dùng giao cho hắn, “Lo trước khỏi hoạ.”
“Trên tay hắn chẳng còn gì đâu …”
“Chưa chắc.” Triển Chiêu nói, “Trên trái đất này có một thứ gọi là bom body.”
“Không phải chứ?” Triệu Trinh mở to hai mắt nhìn Triển Chiêu, “Tiểu tử này không lẽ đã từng qua Trung Đông huấn luyện?”
“Được rồi.” Triển Chiêu đẩy đẩy hắn ra ngoài, “Đi mau, bom body phải có thiết bị điều khiển, nơi này tín hiệu đều bị nhiễu rồi, chính hắn tự điều khiển không được sẽ động thủ, vũ khí lạnh so với vũ khí nóng có hiệu quả hơn đó.”
“Không nguy hiểm thế chứ a.”Triệu Trinh bị đẩy ra ngoài, Bạch Trì cũng muốn đi theo, Triển Chiêu kéo cậu lại, “Nè nè, Trì Trì ở lại cho anh, em là then chốt đó, lát nữa anh cho ra mới được ra.”
Bạch Trì theo Triển Chiêu tới sát vách, cửa phòng khép hờ.
Bạch Ngọc Đường đứng một bên, chợt thấy Công Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651598/quyen-11-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.