Xuất hiện của Trần Mật thật là ngoài dự liệu của mọi người.
Mọi người trong xe thấy cục diện trước mắt thì chẳng biết nên phản ứng thế nào, Triển Chiêu ngẩn người, quay đầu lại nhìn Bao Chửng, “Cục trưởng Bao, là ngài an bài?”
Bao Chửng vội lắc đầu, “… Không phải a.”
“Trần Mật làm cảnh sát rất lâu năm rồi mà?” Bạch Ngọc Đường cũng buồn bực, “Người này bình thường hơi khó ở chung, nhưng những phương diện khác đều rất bình thường, lẽ nào nhiều năm như vậy đều là nằm vùng? Nằm vùng trong tổ phá bom? Để làm gì a?”
“Không có khả năng.” Bao Chửng lắc đầu, “Trần Mật thường ngày không có khuyết điểm gì, cũng nhìn không ra hắn có bất luận cái gì không thích hợp…” Bao Chửng nói đến đây, đập đập vào tay Triển Chiêu, nói, “Cậu là chuyên gia tâm lý, cậu nói xem Trần Mật có chỗ nào không phù hợp không?”
Triển Chiêu cũng rất hoang mang, “Đích xác là không giống… có khi nào là … phản bội không? Hoặc là bị uy hiếp khống chế.”
“Cái này có khả năng hơn a.” Bạch Ngọc Đường hỏi, “Có khi nào do bày tỏ với Tần Âu không được nên sinh hận không?”
“Nói đến vụ bày tỏ, tôi lại nghĩ không ra nha.” Triển Chiêu nói, “Mọi người xem, Tần Âu ly khai cảnh đội đã lâu lắm rồi, nếu Trần Mật thực sự thương hắn đến độ có thể phản bội, vậy trước đây vì sao không đi tìm hắn?”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đích xác quá kỳ quái.
Mà lúc này ở trên xe, sự kinh ngạc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651590/quyen-11-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.