Lúc này, Lý Hạo chạy lên lễ đài, tuyên bố hội đấu giá bắt đầu.
Lúc MC chủ trì hoạt động bán đấu giá, Lý Hạo đi xuống, cùng một người đàn ông trung niên nói mấy câu, cùng nhau rời phòng khách, đi vào thang máy.
“Không có hỏi ra đầu mối gì cả.” Triển Chiêu nhìn như có chút tiếc, Bạch Ngọc Đường lại cười cười, đưa tay, móc ra từ trong túi một cái tai nghe, nhét vào tai Triển Chiêu.
Triển Chiêu ban đầu còn có chút buồn bực, nhưng rất nhanh, chợt nghe bên trong truyền đến tiếng người nói, có một giọng quen thuộc, là Lý Hạo.
“Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường có lẽ là tới điều tra vụ án, gần đây tin đồn lan truyền, các người làm việc cẩn thận một chút.” Lý Hạo nói với một người khác.
“Tôi biết.” Một giọng khác trả lời, “Gần đây, cô ả kia đến tìm chúng ta phiền phức.”
“Đừng để ý ả.” Lý Hạo thản nhiên nói, “Cố gắng đừng tạo mối quan hệ với ả, thứ đó tới tay được là tốt rồi, nghĩ cách vận chuyển ra ngoài.”
“Ngày mai sẽ đưa ra.” Một giọng khác trả lời, “Đêm nay chuẩn bị thuyền.”
“Ừ.”
Lúc này, “Đinh” một tiếng truyền đến, cửa thang máy mở, Triển Chiêu liếc mắt nhìn Bạch Ngọc Đường, hiển nhiên là lúc anh đi lên đây đã gắn máy nghe trộm trong thang máy.
“Đi a.” Triển Chiêu cười.
Lúc này, Bạch Ngọc Đường lấy ra điện thoại, nói, “Trương Long và Vương Triều theo tôi cùng đến.”
Triển Chiêu nhướn mày, “Bọn họ sợ cậu lái xe mệt đó.”
Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651432/quyen-9-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.