Sau khi Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường về tới SCI, Mã Hán đưa lên tài liệu chi tiết về người nhảy lầu nọ cùng Hứa Trung. Người nhảy lầu tên là Ngô Tiễn Lương, là một nhân viên văn phòng, vốn phụ trách mảng kinh doanh, nhưng gần đây xí nghiệp giảm biên chế, anh ta liền bị sa thải, bởi vì tuổi đã cao, trong người lại có bệnh nên cuộc sống rất khó khăn. Anh ta ngày hôm nay tới xí nghiệp đã từng làm việc, sau đó không nói hai lời đã vọt tới cửa sổ nhảy xuống.
“Đi thẳng tới cửa sổ nhảy xuống?” Bạch Ngọc Đường hỏi..
“Phải.” Vương Triều gật đầu, “Chúng tôi đã hỏi qua nhân viên ở đây, họ kể lại như thế.”.
“Có tìm được điện thoại di động không?” Triển Chiêu đột nhiên hỏi..
“Có thì có, nhưng đã nát rồi.” Trương Long cầm một túi vật chứng đưa cho Triển Chiêu, bên trong chỉ còn lại một đống linh kiện..
Triển Chiêu tiếp nhận nhìn một chút rồi hỏi, “Điện thoại này tìm được trong túi hay rơi ở bên ngoài?”.
“Ở bên ngoài tìm được a.” Triệu Hổ cười hì hì nói, “Tôi hỏi đồng nghiệp của anh ta, hình như là cầm ở trên tay.”
“Thông minh.” Bạch Ngọc Đường hướng hắn gật đầu, rồi quay lại nhìn Triển Chiêu..
Triển Chiêu nhìn chiếc điện thoại một lúc lâu, rồi nói với Tương Bình, “Tra số điện thoại, rồi kiểm tra xem anh ta nhận được điện thoại vài lúc nào, nội dung là gì.”.
“Được.” Tương Bình bắt đầu gõ bàn phím, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường tìm sô pha ngồi xuống, vừa đặt mông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651332/quyen-8-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.