3 giờ chiều, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nhận được tin báo từ Bao Chửng, chú An vì bị tổn thương tinh thần quá nặng nên đã được phê chuẩn cho về hưu sớm; để tuyên dương những thành tích cùng sự cống hiến của ông đối với việc duy trì trật tự trị an thành phố S, sở cảnh sát quyết định sẽ trao tặng ông huy chương danh dự vào tháng sau, cùng với đó là một khoản tiền thưởng kếch sù và chế độ đãi ngộ phúc lợi vô cùng hậu hĩnh.
5 giờ chiều, toàn bộ các thành viên của SCI kéo nhau đến nhà hàng mà Bạch Cẩm Đường mới mở trong thành phố để ăn lẩu. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng nhau bố trí kế hoạch ẻ lưới ngày mai.
10 giờ tối, mọi người giải tán, ai đi việc nấy.
Ngày tiếp theo.
8 giờ sáng, buổi họp mặt độc giả của Triển Chiêu ở nhà xuất bản Nam Nhai bắt đầu, tổng cộng có mười hai người tham gia, đều là những thanh niên ra dáng học sinh – sinh viên, trong đó có cả Dương Mai và Ngôn Giai Giai.
Nhưng đợi mãi đến 8 giờ 30 mà vẫn chưa thấy Triển Chiêu đến, gọi điện thoại cũng không liên lạc được, Tiền Minh Nguyệt lộ vẻ sốt ruột, cứ nhìn mãi ra cửa. Mà không chỉ có Triển Chiêu biệt tăm biệt tích, ngay cả cánh truyền thông báo chí cô ta gọi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu. Sắc mặt của Dương Mai và Ngôn Giai Giai lúc này đã mất hẳn sự kiên nhẫn.
9 giờ sáng, đám người ngồi chờ bắt đầu xì xầm oán thán.
Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651262/quyen-6-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.