Ngày 14 tháng 2.
Sáng sớm, Bạch Ngọc Đường nhìn chằm chằm vào lịch, bắt đầu đờ người. Hôm nay là lễ Tình nhân, đồng thời là một ngày nghỉ! Quay đầu, nhìn Triển Chiêu còn đang ôm chăn khò khò ngủ trên giường… Vai với chân là lộ hết ra ngoài ~~ Con mèo này!
“Miêu Nhi ~~” Bạch Ngọc Đường ghé vào tai Triển Chiêu, thấp giọng gọi: “Miêu Nhi
”
“Ư ~~” Triển Chiêu mơ màng nghe có người gọi mình, lủi vào chăn, mệt chết thôi, người ta muốn ngủ!
“Hôm nay là ngày nghỉ ~~” Hôn một cái vào tai Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường luồn tay vào chăn, “Hôm nay còn là Valentine á.”
“Ư ~~” Triển Chiêu chui đầu vào chăn, không thèm quan tâm, ngày nghỉ hiếm có, muốn ngủ trọn một ngày cơ!
“Chúng ta đi hẹn hò đi?” Bàn tay Bạch Ngọc Đường luồn xuống áo ngủ Triển Chiêu, vuốt ve vòng eo trần, “Cậu muốn đi đâu?”
“Ư ~~” Triển Chiêu cục cựa, lấy chăn cuốn mình lại, tự khuyên nhủ bản thân, nhẫn nại a, nếu để ý tới hắn thì không được ngủ nữa đâu!
“Chúng ta đi công viên được không? Lâu lắm rồi không đi.” Bạch Ngọc Đường tiếp tục, tiến vào trong chăn, hôn hôn cần cổ Triển Chiêu.
… “Tôi muốn ngủ!” Không nhịn nổi nữa, Triển Chiêu lấy chăn trùm kín cả mình.
“Miêu Nhi ~~” Bạch Ngọc Đường ôm cả Triển Chiêu lẫn chăn, “Chúng ta đi công viên chơi, vừa tản bộ ăn uống, rồi đi xem phim nữa được không?”
Triển Chiêu oán hận thò đầu ra —- Anh đã hoàn toàn bị đánh thức rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651206/quyen-5-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.