Nơi làm việc của Akasha nằm ở khu chợ buôn của trung tâm thành phố S. Vì bà ta thường xuyên có những phát ngôn khác thường, lại tự làm một chương trình trực tuyến trên Internet, cho nên khá nổi tiếng, muốn tìm cũng không khó.
Tới chợ buôn, đứng trước một tòa nhà hai tầng đúng chất là nơi ở của một bà đồng, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường xuống xe.
Hai người mở cửa bước vào, chợt nghe tiếng chuông gió “đinh đinh đang đang” kêu.
Đây là một căn phòng được trang trí rất đẹp, trên tường có nhiều gương, chung quanh sắp đặt hỗn độn những tấm bình phong cao… Trần nhà treo chùm đèn mờ, ánh sáng xanh vàng đan xen, toàn bộ gian phòng trở nên mơ hồ, bầu không khí cũng thực quỷ dị.
Hai người vào nhà, cũng không thấy ai ra chào đón. Đáng lý, khi nghe thấy tiếng chuông gió, hẳn phải có người mới đúng… Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, dự cảm chuyện chẳng lành.
Bạch Ngọc Đường đặt tay lên khẩu súng bên hông, Triển Chiêu lấy súng, hai người một trước một sau, qua từng tấm bình phong, đi về phía cầu thang lên tầng hai.
Vừa đi hết cầu thang, chợt nghe trên lầu “RẦM” một tiếng, giống như ghế đổ.
Liếc nhau, hai người bước nhanh.
Cửa phòng mở rộng, tình cảnh bên trong cực quái dị —- Một cô gái khoảng đôi mươi, tay nắm chặt sợi dây thừng, siết lấy cổ Akasha. Akasha một tay không ngừng cào lên cổ mình, một tay vung vẩy trên không, mắt bắt đầu trợn lên, miệng mở lớn, đầu lưỡi thè ra, khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651075/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.