“Miêu Nhi, cậu dự định làm thế nào?” Bạch Ngọc Đường khởi động xe, hỏi Triển Chiêu mặt đang đầy gian trá bên cạnh.
“Ừm ~~” Triển Chiêu trầm ngâm một chút, đột nhiên hỏi một câu ngoài lề, “Tiểu Bạch, cậu nghĩ những người bị hại này, có điểm gì khác nhau?”
“Cậu đang thay đổi trọng tâm câu chuyện?” Bạch Ngọc Đường cười dí dỏm.
“Nói nghiêm chỉnh nào!” Triển Chiêu trừng anh, “Nói một chút cái nhìn của cậu với những người bị hại, tôi thừa biết cậu đã rõ rồi!”
“Cái gì cũng không thể gạt được con mèo nhà cậu!” Bạch Ngọc Đường lắc đầu, thu lại vẻ tươi cười, “Kỳ thật, từ lần Dương Phong phóng hỏa náo loạn kia, tôi đã nghĩ có gì đó không thích hợp. Tề Lỗi cùng Dương Phong là bị lợi dụng phạm tội. Mà những người bị hại trước, ví dụ như nhà từ thiện bị bắn chết, hoặc những cô gái bán heroin đầu đường, tất cả đều tựa như tùy tiện lựa chọn. Thế nhưng, đến hai lần gần đây, mục tiêu của bọn chúng trở nên rất rõ ràng, hơn nữa lại có liên quan đến nhau, đây không phải là chọn ngẫu nhiên, mà là cố tình chọn.”
Triển Chiêu hiểu rõ gật đầu: “Có lý, còn gì nữa?”
“Còn có,” Bạch Ngọc Đường nói tiếp, “Cổ Trịnh Nham, Tề Nhạc, cả Trương Hoa kia… Bọn họ đều trở thành nạn nhân hoặc mục tiêu sắp bị hại, bọn họ không giống với hai loại mục tiêu trên…… Tạm thời chỉ có chừng này.”
Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu bên cạnh đang cúi đầu có chút bí hiểm, cười hỏi: “Thế nào, chuyên gia, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651018/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.