Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Basic Needs
………..
Minh Nguyệt Lãng cầm âu yếm thẻ bài xoay người rời đi.
Giang Tinh Chước nhìn bóng lưng gã, khóe miệng mang theo nụ cười như trước. Đôi mắt ôn hòa khoan dung là thế mà sâu trong ôn hòa là một sự hờ hững, hờ hững gần như có một loại thần thánh đặc biệt.
Minh Nguyệt Lãng là một dũng sĩ trời sinh, mang theo nữ thần của gã mà đi chiến đấu cho tốt đi. Về phần một sợi linh hồn thiếu hụt của Nữ Thần Nguyền Rủa có thể khôi phục trí nhớ hay không, mạnh cỡ nào mới khôi phục trí nhớ, âu cũng không biết được. Dù sao khi cô đến, linh hồn chủ nhân đầu tiên của cơ thể này đã sắp biến mất như bụi bặm bị gió thổi, cô đưa tay nắm lấy một hồi mà chỉ bắt được một sợi, ai biết được một chút linh hồn thiếu hụt này có thể vì tình yêu mà xảy ra kỳ tích hay không chứ?
Người chết như đèn tắt, tiêu tan trong vũ trụ rồi trở thành chất dinh dưỡng của vũ trụ, để cho vũ trụ hoạt động bình thường, là quy luật cơ bản của vũ trụ, ngay cả Thần cũng không thể vi phạm các quy tắc như vậy. Linh hồn tiêu tan chính là tiêu tan thật, mất đi là mất đi.
Chuyện có thể liếc mắt một cái nhận ra tình yêu của bạn gái là thật là giả vẫn làm cô ngạc nhiên lắm. Thì ra cảm giác của con người ở một số thời điểm có thể nhạy bén như vậy, song, vẫn cần tập trung vào bức tranh lớn hơn đấy.
Chỉ cần các quân cờ trên bàn cờ đi đúng theo con đường mà cô đã chuẩn bị cho họ thật tốt là được.
...
Tầng hầm được trang hoàng đài điếm có trải thảm và ghế sô-pha đầy cổ điển với hương thơm phiêu diêu mờ nhạt trong không khí. Nếu bàn tới chỗ quái dị, âu cũng là một loạt các mẫu mặt người treo trên tường. Các mẫu vật được bảo quản cẩn thận, làn da mịn màng, trông thật đẹp lại sống động.
Chỉ có một khuôn mặt rất kỳ lạ, nó đã bị hư hỏng, ngay cả màu da cũng đã xanh vàng, lờ nhờ nhìn ra được đó là một khuôn mặt của nữ giới.
Một bàn tay lấy khuôn mặt đặc biệt này xuống, ánh mắt của người đàn ông say đắm: “Chị ơi.”
Y không cao, dáng người trung bình, khuôn mặt bình thường, trên mặt có một vết bớt lớn màu đỏ rất xấu choán hai phần ba khuôn mặt. Y là con ngoài giá thú của một tên phú hào và tình nhân, thế nhưng bị cha ghét và vứt bỏ vì tướng mạo quá xấu xí.
Y được sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng khắc nghiệt và lạnh lùng, ấy thế mà y vừa ra đời đã có khiếm khuyết, chẳng có tình cảm gì với cha mẹ mình. Khi y hiểu biết, y đã lên kế hoạch giết họ nhưng nếu không phải xuống tay với họ sẽ có bất lợi cho y, họ đã chết sạch cả rồi.
Tuy nhiên dù cho y chẳng giết họ nhưng vẫn giết được chị gái thành công. Người đó là con gái của người vợ cả, một công chúa ngồi chỉ tay năm ngón, là người phụ nữ đẹp nhất mà y từng gặp. Y có ham muốn biến thái đồng thời cũng ghen tị với vẻ đẹp của chị ấy, thế nên vào đêm trước khi chị kết hôn, khi y 16 tuổi, y đã ra tay với chị.
Đấy là lần đầu tiên y giết người, thủ đoạn thô ráp với một tí căng thẳng. Chôn chị một thời gian ngắn, y mới nghĩ đến việc lột mặt. Bấy giờ trên xác chết đã có giòi, khuôn mặt cũng bị chuột gặm nhấm, chẳng còn nguyên vẹn, song, y vẫn cẩn thận lột ra từng tí để bảo quản.
Cũng may là lớp da này bị hư, bằng không khi cha phát hiện ra tầng hầm này, phát hiện ra y chính là tên sát thủ liên hoàn gây náo loạn khắp thành phố, ông ta sẽ nhận ra ngay con gái yêu của mình cũng bị y giết. Và thế là không có chuyện ông ta sợ sự tình bị tiết lộ gây ảnh hưởng tới hình ảnh của công ty nên chỉ nhốt y trong căn phòng này quoa loa như thế.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã chuyển vần.
Chân Thần đến thế giới, mang thẻ bài cho nhân loại. Cong người trong mắt Thần bình đẳng như nhau, thế là một ác ma như y cũng có thẻ. Y thích tên Thần này nhiều lắm.
Từ lâu y đã biết rằng những người đó chắc chắn sẽ dùng thẻ để giết y, cho nên y không chỉ mua Hộp Bí Ẩn cho riêng mình mà còn lên mạng ra giá cao để mua những thẻ bài mà y ngỡ là hữu dụng. Y không để vào mắt đám gia đình nạn nhân, cùng lắm chỉ là một nhóm ngu ngốc, già yếu, tàn tật, góa bụa và cô đơn mà thôi.
Tương tự như vậy, y cũng chả thèm đếm xỉa tới cảnh sát. Cha y che giấu hung thủ nhiều năm là thế, nay bị phát hiện coi như toi. Thế nên ông ta sợ y bị phát hiện, chắc chắn sẽ sử dụng tiền bạc và quyền lực của mình để điều này không xảy ra.
...
Liêu Phương và gia đình nạn nhân gặp nhau tại một cửa hàng ăn sáng bình thường, cửa hàng này được một trong những gia đình nạn nhân mở ra. Bọn họ đã lấy tiền tiết kiệm và bán tất cả các loại đồ đạc để gom tiền mua Hộp Bí Ẩn, có được thẻ bài.
“Bây giờ chắc chắn có rất nhiều thẻ trong tay thằng hung thủ, nhưng theo quan sát của tôi, thẻ được đưa lên bán trên mạng không phải là thẻ cao cấp gì.” Liêu Phương bảo. Nét mặt bà nghiêm túc, trong đôi mắt lấp lánh sự khôn ngoan, có hơi thở của người lãnh đạo mạnh mẽ.
Những người khác rất tin phục bà, Liêu Phương có trình độ học vấn không cao, từng là một phụ nữ nông thôn chính thống làm việc trong nhà máy cho con cái đi học. Con trai và con gái bị sát hại làm bà đau đớn một thời gian, kế đó không những không gượng dậy, vì đuổi theo tên hung thủ mà bà còn chăm chỉ học “Tâm lý học tội phạm”, “Điều tra học” cũng như các kiến thức khác. Đồng thời bà thi đậu đại học và lấy được bằng.
“Tên này rác rưởi là thế, Chúa sẽ không cho y thứ gì tốt cả. Nói cách khác, y chặn được rất nhiều cuộc tấn công tức là y đã kết hợp thẻ để sử dụng, từ đó đạt được hiệu quả 1 + 1 = 3.”
Những người khác gật đầu, mặc kệ họ có hiểu hay không, bà ấy nói đúng hết.
“Chúng ta hãy thử kết hợp các hiệu ứng xem thế nào.”
Bọn họ tụ họp lại, nói xem thẻ của mình có tác dụng gì, có mấy người còn thể đưa ra ý kiến hay dựa trên công việc của họ.
“Thẻ Do Thám không theo dõi được đối tượng sẽ không hiện hình ảnh. Nhưng thẻ Do Thám của tôi cộng với thẻ của lão Hoàng thì chúng ta có thể làm thế này. Để thẻ Do Thám số 1 theo dõi kẻ giết người trong khi thẻ Do Thám số 2 theo dõi thẻ Do Thám số 1. Thẻ số 1 ở đây nên thẻ số 2 sẽ ngay lập tức mở ra hình ảnh giúp chúng ta có thể xem nơi thẻ số 1 bị chặn. Kế đó ngay lập tức thể khóa chặt phạm vi đại để.
“Được được được.”
Họ nói là làm liền. Đương nhiên họ có thể dựa vào cảnh sát, nhưng Thần đã cho con người thẻ mà lại không trực tiếp giúp họ giải quyết Tử Thần làm Liêu Phương nghĩ rằng Thần muốn họ tự lập mạnh mẽ. Đã như vậy, họ cũng phải đóng góp một phần vào vấn đề này thay vì ngồi chờ kết quả.
Sau khi thẻ Do Thám đầu tiên biến mất, thẻ Do Thám số 2 cũng biến tăn, nó ngay lập tức theo dõi thẻ số 1, cái thẻ vừa rời đi trước. Thế là ngay trước mắt họ, một bức màn ánh sáng tròn trịa mở ra, từ cảnh sắc bên trong mà có thể xác định được chúng đang ở đâu.
Họ nhìn chằm chằm vào bức màn ánh sáng, cuối cùng phát hiện ra thẻ số 1 biến mất trước một khu biệt thự sang trọng ở phía Nam thành phố. Thẻ số 1 biến mất ấy đã trở lại bàn ngay, kế đó thẻ số 2 cũng quay về. Song, tụi nó đều là thẻ giới hạn nên mất tác dụng rồi, các hoa văn và từ ngữ bí ẩn ngữ trên thẻ cũng biến mất theo và trở thành một thẻ trống.
Hung thủ ở ngay trong khu biệt thự, xem ra là người có tiền. Chắc y đã đặt thứ như lá chắn bảo vệ bên ngoài khu biệt thự nên thẻ Do Thám mới bị cản lại.
“Vậy thì chúng ta sẽ thay đổi cách nguyền rủa.” Liêu Phương nói với khuôn mặt lạnh tanh.
Thế là họ viết xuống phần lớn mấy thẻ Nguyền Rủa trên tay mình cùng một lúc: Để đất gần khu biệt thự đó rung chuyển trong năm phút.
Một thẻ sẽ lắc lư rất nhẹ, nhưng nhiều thẻ lại là một vấn đề khác. Đất bên ngoài khu biệt thự rung chuyển như một trận động đất mà đất thì liên kết với nhau, bên ngoài lắc hiển nhiên bên trong cũng bị ảnh hưởng.
Chẳng bao lâu mọi người trong khu biệt thự nghĩ rằng có động đất, ai nấy hoảng loạn chạy ra. Họ cho rằng lực lượng Tử Thần của thành phố M lan rộng, trong đó tất nhiên cũng bao gồm cả tên ác quỷ giết người ấy.
Liêu Phương cảm thấy lá chắn bảo vệ mà tên thủ ác mua được có thể là lá chắn bảo hộ phạm vi nhỏ được một người bán trên mạng cách đây không lâu. Cái lá chắn đó bày ra trong một khu vực là không di chuyển được. Nói cách khác nếu như tên đó rời khỏi khu biệt thự, có thể y sẽ tiếp xúc với nguy hiểm.
Trước khi “trận động đất” kết thúc, Liêu Phương đã viết trên tấm thẻ Nguyền Rủa cuối cùng để tên sát thủ lớn tiếng thừa nhận tội ác của mình cho đến khi cúi đầu nhận trừng phạt.
Bà không chắc chuyện này có tác dụng hay không, vô dụng cũng chẳng sao, bà sẽ tiếp tục có nhiều thẻ hơn, một ngày nào đó sẽ giết chết được y.
...
Trước khu biệt thự, nhiều người không khỏi dừng bước vì đã đến khu vực rộng mở an toàn. Kế đó họ nhận thấy vùng đất này lắc lư riêng chứ ngôi nhà không sụp đổ. Sự lung lay này không kéo dài được 5 phút là dừng lại.
Hầu hết mọi người đều cảm thấy may mắn, chỉ có tên sát nhân đeo khẩu trang và mũ nghĩ tới cái gì bèn biến sắc, sải bước chạy về phía khu vực biệt thự.
Ngay trước khi y bước vào phạm vi bảo vệ, miệng của y hét lên không kiểm soát được: “Tôi là kẻ giết người của vụ án lột mặt liên hoàn 10 năm trước! Những khuôn mặt đó ở tầng hầm nhà tôi, chị gái cũng do tôi giết, tôi còn hiếp dâm xác chết nữa! Tôi chính là kẻ giết người…”
Bởi vì thẻ đã có tác dụng nên dù y có vào bên trong lá chắn bảo vệ cũng vô ích. Y chạy vào trong nhà mà miệng vẫn mãi la hét, nói những lời khủng khiếp khôn cùng. Hàng xóm nhao nhao cầm điện thoại báo cảnh sát.
Hung thủ hoàn toàn không trốn thoát được, bởi dù y có chạy tới đâu, miệng y vẫn hét lên tội lỗi của mình, những người khác nghe thấy sẽ báo cảnh sát.
Cảnh sát gấp rút chạy tới, họ đến hiện trường và bắt giữ kẻ giết người. Cũng do chuyện quá ồn ã nên được ai đó chụp hình và đưa lên mạng. Chuyện này lên thẳng hot search, cứ thế hung thủ của án treo 10 năm ấy sa lưới. Cha y muốn đè xuống nhưng không thành, lại càng không cần nói tới chuyện gia tộc của vợ cả ông ta không phải là dạng dễ trêu.
Hung thủ vênh vang kiểu gì cũng không ngờ được mình sẽ bị gia đình nạn nhân, cái đám mà y không thèm chú ý tới, tống vào tù; y càng dè đâu mình sẽ tự nổ theo một cách hài hước làm trò hề cho thiên hạ, trở thành chuyện cười cả nước.
Liêu Phương và những người khác nghe tin thì ôm nhau khóc òa. Cuối cùng người chết đã có thể nhắm mắt, cuối cùng 10 năm chờ đợi dằng dặc của họ đã có kết quả. Và trong đó, có một phần sức của họ.
“Tất cả những điều này là sự sắp xếp của Chúa.” Trong đôi mắt đẫm lệ của Liêu Phương lóe ra ánh sáng kiên định thành kính. Kẻ giết người sa lưới, mục tiêu 10 năm đã đạt được, nhưng bà sẽ không bối rối cho tương lai bởi vì bà đã có đức tin. Từ nay trở đi, bà sẽ dựa theo chỉ dẫn của Thần, đi theo hướng của Thần, cứ thế đi thôi.
...
Có rất nhiều người như Liêu Phương, những điều tuyệt vọng vẫn còn rất nhiều ngay cả trong một xã hội hòa bình. Đám hắc ám này ẩn trong cái bóng của mặt trời, đôi khi mọi người sẽ nhìn thấy và sợ hãi đến nỗi trái tim lạnh lẽo.
Sự xuất hiện của thẻ đã để mọi thứ có một bước ngoặt, hầu như kéo tất cả mọi người đến một vị trí bình đẳng. Ai nấy đều cảm thấy rằng Giang Tinh Chước đã cho công lý đúng nghĩa, cô là Chân Thần duy nhất trên thế gian này.
Thế giới này cho cô không nhiều thời gian, một Tử Thần muốn kéo thế giới cùng chết, một người chơi Chúa Tể như hổ rình mồi.
Nhưng cũng không có nghĩa là Giang Tinh Chước sẽ vội vàng hay hấp tấp. Từ trước tới nay cô mãi đi một bước xem trăm bước. Mặc dù bây giờ cô chủ yếu sản xuất và ép ra năng lượng tham lam, nhưng chỉ cần đến cuối thế giới này không bị phá hủy, cuối cùng nó biến thành thế giới như bên Hướng Cầm, biến thành nhà máy điện siêu mạnh cho cô kể cả khi cô đã rời đi.
Khi cô đến với tư cách là “Thần”, cô đã mang theo một sức mạnh mê hoặc lòng người. Dẫu cho chẳng có tai nạn, các tín đồ sẽ xuất hiện như măng mọc sau mưa.
Tuy nhiên các tín đồ như vậy sẽ có số lượng nhỏ và chất lượng kém.
Cho nên cô phải cảm ơn Tần Lãm Nguyệt, ả thúc đẩy sự kết thúc của thế giới làm cho sự xuất hiện của cô là cái đích cho mọi người cùng hướng tới, rực rỡ ánh hào quang.
Giang Tinh Chước nhìn hình ảnh bên trong tòa nhà Quốc hội với khóe miệng cong cong. Sau này có cơ hội cần phải cảm ơn Tần Lãm Nguyệt một chút chứ.
Bên trong tòa nhà Quốc hội, Chính phủ các nước đã tiến hành hội nghị bằng video call nhằm thảo luận kế hoạch cũng như chiến lược vây quét Tần Lãm Nguyệt. Họ cũng cẩn thận sử dụng thẻ, đảm bảo rằng kế hoạch không bị tên thần giả nghe thấy.
Một bên khác.
Tần Lãm Nguyệt hoàn toàn không biết gì về chuyện “thân phận bị bóc trần” của mình, đám đàn ông bị ả mê hoặc vẫn gửi tin nhắn cho ả suốt ngày, cuồng nhiệt sến rện, ả chả thèm liếc mắt nhìn một cái. Nhưng cho dù không thích bọn họ, ả không có ý định để bọn họ trở lại bình thường.
Nói nhảm gì thế, như vậy không phải là tát vào mặt ả à? Đám fan nữ sẽ nhảy cẫng lên trong hạnh phúc đấy.
Ả vẫn thích Triều Hề, người gì đâu mà sạch sẽ, dáng dấp tuyệt vời, ngay cả nói chuyện tâm tình mà cũng dễ nghe như vậy. Ả thực sự thích Triều Hề hơn bất kỳ ai trong đám trai bao ở mấy thế giới, ả chắc chắn sẽ đưa hắn đi khi thế giới bị phá hủy.
Tần Lãm Nguyệt nghĩ đến là muốn hắn ngay. Vì thế ả nhắn tin liền tới Triều Hề đang đi ghi hình cho chương trình bên ngoài, bảo hắn trở về ngủ cùng cô ả.
Đột nhiên Triều Hề nhận được tin nhắn làm tay hắn run rẩy. Bóng ma tâm lý quá lớn làm cho hắn mắc ói ngay. Nếu hình ảnh này bị Tần Lãm Nguyệt nhìn thấy, sợ là ả sẽ biến sắc ngay tại chỗ và tàn sát toàn bộ thế giới này.
Giang Tinh Chước dời tầm mắt khỏi Con Mắt Biết Tuốt, cô tựa lưng vào ghế rồi bỗng nhiên tự hỏi thích một người cảm giác như thế nào. Trong lúc mông lung, cô cảm thấy mình nên biết.
Trong đầu lại xuất hiện cái bóng không thấy được khuôn mặt, cũng không biết làm sao mà mỗi lần cô nhớ tới là lòng dâng lên một loại cảm giác đặc biệt ngay, luôn cảm thấy... thật dễ thương, rất muốn làm cái gì đó cho anh.
Hẳn ký ức mất mát của cô có liên quan đến bóng hình này. Mà chỉ khi cô nhìn thấy cái thứ Tử Thần sắp chết ngã xuống trên núi Cảnh Đào thì trong đầu mới xuất hiện bóng dáng ấy, chẳng lẽ... Cái bóng này sẽ là Tử Thần ấy sao?
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:
(? 3[▓▓] Chúc ngủ ngon
Chương 78: Thẻ bài với thẻ bài (2)
Edit + Beta: Basic Needs
………..
Minh Nguyệt Lãng cầm âu yếm thẻ bài xoay người rời đi.
Giang Tinh Chước nhìn bóng lưng gã, khóe miệng mang theo nụ cười như trước. Đôi mắt ôn hòa khoan dung là thế mà sâu trong ôn hòa là một sự hờ hững, hờ hững gần như có một loại thần thánh đặc biệt.
Minh Nguyệt Lãng là một dũng sĩ trời sinh, mang theo nữ thần của gã mà đi chiến đấu cho tốt đi. Về phần một sợi linh hồn thiếu hụt của Nữ Thần Nguyền Rủa có thể khôi phục trí nhớ hay không, mạnh cỡ nào mới khôi phục trí nhớ, âu cũng không biết được. Dù sao khi cô đến, linh hồn chủ nhân đầu tiên của cơ thể này đã sắp biến mất như bụi bặm bị gió thổi, cô đưa tay nắm lấy một hồi mà chỉ bắt được một sợi, ai biết được một chút linh hồn thiếu hụt này có thể vì tình yêu mà xảy ra kỳ tích hay không chứ?
Người chết như đèn tắt, tiêu tan trong vũ trụ rồi trở thành chất dinh dưỡng của vũ trụ, để cho vũ trụ hoạt động bình thường, là quy luật cơ bản của vũ trụ, ngay cả Thần cũng không thể vi phạm các quy tắc như vậy. Linh hồn tiêu tan chính là tiêu tan thật, mất đi là mất đi.
Chuyện có thể liếc mắt một cái nhận ra tình yêu của bạn gái là thật là giả vẫn làm cô ngạc nhiên lắm. Thì ra cảm giác của con người ở một số thời điểm có thể nhạy bén như vậy, song, vẫn cần tập trung vào bức tranh lớn hơn đấy.
Chỉ cần các quân cờ trên bàn cờ đi đúng theo con đường mà cô đã chuẩn bị cho họ thật tốt là được.
...
Tầng hầm được trang hoàng đài điếm có trải thảm và ghế sô-pha đầy cổ điển với hương thơm phiêu diêu mờ nhạt trong không khí. Nếu bàn tới chỗ quái dị, âu cũng là một loạt các mẫu mặt người treo trên tường. Các mẫu vật được bảo quản cẩn thận, làn da mịn màng, trông thật đẹp lại sống động.
Chỉ có một khuôn mặt rất kỳ lạ, nó đã bị hư hỏng, ngay cả màu da cũng đã xanh vàng, lờ nhờ nhìn ra được đó là một khuôn mặt của nữ giới.
Một bàn tay lấy khuôn mặt đặc biệt này xuống, ánh mắt của người đàn ông say đắm: “Chị ơi.”
Y không cao, dáng người trung bình, khuôn mặt bình thường, trên mặt có một vết bớt lớn màu đỏ rất xấu choán hai phần ba khuôn mặt. Y là con ngoài giá thú của một tên phú hào và tình nhân, thế nhưng bị cha ghét và vứt bỏ vì tướng mạo quá xấu xí.
Y được sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng khắc nghiệt và lạnh lùng, ấy thế mà y vừa ra đời đã có khiếm khuyết, chẳng có tình cảm gì với cha mẹ mình. Khi y hiểu biết, y đã lên kế hoạch giết họ nhưng nếu không phải xuống tay với họ sẽ có bất lợi cho y, họ đã chết sạch cả rồi.
Tuy nhiên dù cho y chẳng giết họ nhưng vẫn giết được chị gái thành công. Người đó là con gái của người vợ cả, một công chúa ngồi chỉ tay năm ngón, là người phụ nữ đẹp nhất mà y từng gặp. Y có ham muốn biến thái đồng thời cũng ghen tị với vẻ đẹp của chị ấy, thế nên vào đêm trước khi chị kết hôn, khi y 16 tuổi, y đã ra tay với chị.
Đấy là lần đầu tiên y giết người, thủ đoạn thô ráp với một tí căng thẳng. Chôn chị một thời gian ngắn, y mới nghĩ đến việc lột mặt. Bấy giờ trên xác chết đã có giòi, khuôn mặt cũng bị chuột gặm nhấm, chẳng còn nguyên vẹn, song, y vẫn cẩn thận lột ra từng tí để bảo quản.
Cũng may là lớp da này bị hư, bằng không khi cha phát hiện ra tầng hầm này, phát hiện ra y chính là tên sát thủ liên hoàn gây náo loạn khắp thành phố, ông ta sẽ nhận ra ngay con gái yêu của mình cũng bị y giết. Và thế là không có chuyện ông ta sợ sự tình bị tiết lộ gây ảnh hưởng tới hình ảnh của công ty nên chỉ nhốt y trong căn phòng này quoa loa như thế.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã chuyển vần.
Chân Thần đến thế giới, mang thẻ bài cho nhân loại. Cong người trong mắt Thần bình đẳng như nhau, thế là một ác ma như y cũng có thẻ. Y thích tên Thần này nhiều lắm.
Từ lâu y đã biết rằng những người đó chắc chắn sẽ dùng thẻ để giết y, cho nên y không chỉ mua Hộp Bí Ẩn cho riêng mình mà còn lên mạng ra giá cao để mua những thẻ bài mà y ngỡ là hữu dụng. Y không để vào mắt đám gia đình nạn nhân, cùng lắm chỉ là một nhóm ngu ngốc, già yếu, tàn tật, góa bụa và cô đơn mà thôi.
Tương tự như vậy, y cũng chả thèm đếm xỉa tới cảnh sát. Cha y che giấu hung thủ nhiều năm là thế, nay bị phát hiện coi như toi. Thế nên ông ta sợ y bị phát hiện, chắc chắn sẽ sử dụng tiền bạc và quyền lực của mình để điều này không xảy ra.
...
Liêu Phương và gia đình nạn nhân gặp nhau tại một cửa hàng ăn sáng bình thường, cửa hàng này được một trong những gia đình nạn nhân mở ra. Bọn họ đã lấy tiền tiết kiệm và bán tất cả các loại đồ đạc để gom tiền mua Hộp Bí Ẩn, có được thẻ bài.
“Bây giờ chắc chắn có rất nhiều thẻ trong tay thằng hung thủ, nhưng theo quan sát của tôi, thẻ được đưa lên bán trên mạng không phải là thẻ cao cấp gì.” Liêu Phương bảo. Nét mặt bà nghiêm túc, trong đôi mắt lấp lánh sự khôn ngoan, có hơi thở của người lãnh đạo mạnh mẽ.
Những người khác rất tin phục bà, Liêu Phương có trình độ học vấn không cao, từng là một phụ nữ nông thôn chính thống làm việc trong nhà máy cho con cái đi học. Con trai và con gái bị sát hại làm bà đau đớn một thời gian, kế đó không những không gượng dậy, vì đuổi theo tên hung thủ mà bà còn chăm chỉ học “Tâm lý học tội phạm”, “Điều tra học” cũng như các kiến thức khác. Đồng thời bà thi đậu đại học và lấy được bằng.
“Tên này rác rưởi là thế, Chúa sẽ không cho y thứ gì tốt cả. Nói cách khác, y chặn được rất nhiều cuộc tấn công tức là y đã kết hợp thẻ để sử dụng, từ đó đạt được hiệu quả 1 + 1 = 3.”
Những người khác gật đầu, mặc kệ họ có hiểu hay không, bà ấy nói đúng hết.
“Chúng ta hãy thử kết hợp các hiệu ứng xem thế nào.”
Bọn họ tụ họp lại, nói xem thẻ của mình có tác dụng gì, có mấy người còn thể đưa ra ý kiến hay dựa trên công việc của họ.
“Thẻ Do Thám không theo dõi được đối tượng sẽ không hiện hình ảnh. Nhưng thẻ Do Thám của tôi cộng với thẻ của lão Hoàng thì chúng ta có thể làm thế này. Để thẻ Do Thám số 1 theo dõi kẻ giết người trong khi thẻ Do Thám số 2 theo dõi thẻ Do Thám số 1. Thẻ số 1 ở đây nên thẻ số 2 sẽ ngay lập tức mở ra hình ảnh giúp chúng ta có thể xem nơi thẻ số 1 bị chặn. Kế đó ngay lập tức thể khóa chặt phạm vi đại để.
“Được được được.”
Họ nói là làm liền. Đương nhiên họ có thể dựa vào cảnh sát, nhưng Thần đã cho con người thẻ mà lại không trực tiếp giúp họ giải quyết Tử Thần làm Liêu Phương nghĩ rằng Thần muốn họ tự lập mạnh mẽ. Đã như vậy, họ cũng phải đóng góp một phần vào vấn đề này thay vì ngồi chờ kết quả.
Sau khi thẻ Do Thám đầu tiên biến mất, thẻ Do Thám số 2 cũng biến tăn, nó ngay lập tức theo dõi thẻ số 1, cái thẻ vừa rời đi trước. Thế là ngay trước mắt họ, một bức màn ánh sáng tròn trịa mở ra, từ cảnh sắc bên trong mà có thể xác định được chúng đang ở đâu.
Họ nhìn chằm chằm vào bức màn ánh sáng, cuối cùng phát hiện ra thẻ số 1 biến mất trước một khu biệt thự sang trọng ở phía Nam thành phố. Thẻ số 1 biến mất ấy đã trở lại bàn ngay, kế đó thẻ số 2 cũng quay về. Song, tụi nó đều là thẻ giới hạn nên mất tác dụng rồi, các hoa văn và từ ngữ bí ẩn ngữ trên thẻ cũng biến mất theo và trở thành một thẻ trống.
Hung thủ ở ngay trong khu biệt thự, xem ra là người có tiền. Chắc y đã đặt thứ như lá chắn bảo vệ bên ngoài khu biệt thự nên thẻ Do Thám mới bị cản lại.
“Vậy thì chúng ta sẽ thay đổi cách nguyền rủa.” Liêu Phương nói với khuôn mặt lạnh tanh.
Thế là họ viết xuống phần lớn mấy thẻ Nguyền Rủa trên tay mình cùng một lúc: Để đất gần khu biệt thự đó rung chuyển trong năm phút.
Một thẻ sẽ lắc lư rất nhẹ, nhưng nhiều thẻ lại là một vấn đề khác. Đất bên ngoài khu biệt thự rung chuyển như một trận động đất mà đất thì liên kết với nhau, bên ngoài lắc hiển nhiên bên trong cũng bị ảnh hưởng.
Chẳng bao lâu mọi người trong khu biệt thự nghĩ rằng có động đất, ai nấy hoảng loạn chạy ra. Họ cho rằng lực lượng Tử Thần của thành phố M lan rộng, trong đó tất nhiên cũng bao gồm cả tên ác quỷ giết người ấy.
Liêu Phương cảm thấy lá chắn bảo vệ mà tên thủ ác mua được có thể là lá chắn bảo hộ phạm vi nhỏ được một người bán trên mạng cách đây không lâu. Cái lá chắn đó bày ra trong một khu vực là không di chuyển được. Nói cách khác nếu như tên đó rời khỏi khu biệt thự, có thể y sẽ tiếp xúc với nguy hiểm.
Trước khi “trận động đất” kết thúc, Liêu Phương đã viết trên tấm thẻ Nguyền Rủa cuối cùng để tên sát thủ lớn tiếng thừa nhận tội ác của mình cho đến khi cúi đầu nhận trừng phạt.
Bà không chắc chuyện này có tác dụng hay không, vô dụng cũng chẳng sao, bà sẽ tiếp tục có nhiều thẻ hơn, một ngày nào đó sẽ giết chết được y.
...
Trước khu biệt thự, nhiều người không khỏi dừng bước vì đã đến khu vực rộng mở an toàn. Kế đó họ nhận thấy vùng đất này lắc lư riêng chứ ngôi nhà không sụp đổ. Sự lung lay này không kéo dài được 5 phút là dừng lại.
Hầu hết mọi người đều cảm thấy may mắn, chỉ có tên sát nhân đeo khẩu trang và mũ nghĩ tới cái gì bèn biến sắc, sải bước chạy về phía khu vực biệt thự.
Ngay trước khi y bước vào phạm vi bảo vệ, miệng của y hét lên không kiểm soát được: “Tôi là kẻ giết người của vụ án lột mặt liên hoàn 10 năm trước! Những khuôn mặt đó ở tầng hầm nhà tôi, chị gái cũng do tôi giết, tôi còn hiếp dâm xác chết nữa! Tôi chính là kẻ giết người…”
Bởi vì thẻ đã có tác dụng nên dù y có vào bên trong lá chắn bảo vệ cũng vô ích. Y chạy vào trong nhà mà miệng vẫn mãi la hét, nói những lời khủng khiếp khôn cùng. Hàng xóm nhao nhao cầm điện thoại báo cảnh sát.
Hung thủ hoàn toàn không trốn thoát được, bởi dù y có chạy tới đâu, miệng y vẫn hét lên tội lỗi của mình, những người khác nghe thấy sẽ báo cảnh sát.
Cảnh sát gấp rút chạy tới, họ đến hiện trường và bắt giữ kẻ giết người. Cũng do chuyện quá ồn ã nên được ai đó chụp hình và đưa lên mạng. Chuyện này lên thẳng hot search, cứ thế hung thủ của án treo 10 năm ấy sa lưới. Cha y muốn đè xuống nhưng không thành, lại càng không cần nói tới chuyện gia tộc của vợ cả ông ta không phải là dạng dễ trêu.
Hung thủ vênh vang kiểu gì cũng không ngờ được mình sẽ bị gia đình nạn nhân, cái đám mà y không thèm chú ý tới, tống vào tù; y càng dè đâu mình sẽ tự nổ theo một cách hài hước làm trò hề cho thiên hạ, trở thành chuyện cười cả nước.
Liêu Phương và những người khác nghe tin thì ôm nhau khóc òa. Cuối cùng người chết đã có thể nhắm mắt, cuối cùng 10 năm chờ đợi dằng dặc của họ đã có kết quả. Và trong đó, có một phần sức của họ.
“Tất cả những điều này là sự sắp xếp của Chúa.” Trong đôi mắt đẫm lệ của Liêu Phương lóe ra ánh sáng kiên định thành kính. Kẻ giết người sa lưới, mục tiêu 10 năm đã đạt được, nhưng bà sẽ không bối rối cho tương lai bởi vì bà đã có đức tin. Từ nay trở đi, bà sẽ dựa theo chỉ dẫn của Thần, đi theo hướng của Thần, cứ thế đi thôi.
...
Có rất nhiều người như Liêu Phương, những điều tuyệt vọng vẫn còn rất nhiều ngay cả trong một xã hội hòa bình. Đám hắc ám này ẩn trong cái bóng của mặt trời, đôi khi mọi người sẽ nhìn thấy và sợ hãi đến nỗi trái tim lạnh lẽo.
Sự xuất hiện của thẻ đã để mọi thứ có một bước ngoặt, hầu như kéo tất cả mọi người đến một vị trí bình đẳng. Ai nấy đều cảm thấy rằng Giang Tinh Chước đã cho công lý đúng nghĩa, cô là Chân Thần duy nhất trên thế gian này.
Thế giới này cho cô không nhiều thời gian, một Tử Thần muốn kéo thế giới cùng chết, một người chơi Chúa Tể như hổ rình mồi.
Nhưng cũng không có nghĩa là Giang Tinh Chước sẽ vội vàng hay hấp tấp. Từ trước tới nay cô mãi đi một bước xem trăm bước. Mặc dù bây giờ cô chủ yếu sản xuất và ép ra năng lượng tham lam, nhưng chỉ cần đến cuối thế giới này không bị phá hủy, cuối cùng nó biến thành thế giới như bên Hướng Cầm, biến thành nhà máy điện siêu mạnh cho cô kể cả khi cô đã rời đi.
Khi cô đến với tư cách là “Thần”, cô đã mang theo một sức mạnh mê hoặc lòng người. Dẫu cho chẳng có tai nạn, các tín đồ sẽ xuất hiện như măng mọc sau mưa.
Tuy nhiên các tín đồ như vậy sẽ có số lượng nhỏ và chất lượng kém.
Cho nên cô phải cảm ơn Tần Lãm Nguyệt, ả thúc đẩy sự kết thúc của thế giới làm cho sự xuất hiện của cô là cái đích cho mọi người cùng hướng tới, rực rỡ ánh hào quang.
Giang Tinh Chước nhìn hình ảnh bên trong tòa nhà Quốc hội với khóe miệng cong cong. Sau này có cơ hội cần phải cảm ơn Tần Lãm Nguyệt một chút chứ.
Bên trong tòa nhà Quốc hội, Chính phủ các nước đã tiến hành hội nghị bằng video call nhằm thảo luận kế hoạch cũng như chiến lược vây quét Tần Lãm Nguyệt. Họ cũng cẩn thận sử dụng thẻ, đảm bảo rằng kế hoạch không bị tên thần giả nghe thấy.
Một bên khác.
Tần Lãm Nguyệt hoàn toàn không biết gì về chuyện “thân phận bị bóc trần” của mình, đám đàn ông bị ả mê hoặc vẫn gửi tin nhắn cho ả suốt ngày, cuồng nhiệt sến rện, ả chả thèm liếc mắt nhìn một cái. Nhưng cho dù không thích bọn họ, ả không có ý định để bọn họ trở lại bình thường.
Nói nhảm gì thế, như vậy không phải là tát vào mặt ả à? Đám fan nữ sẽ nhảy cẫng lên trong hạnh phúc đấy.
Ả vẫn thích Triều Hề, người gì đâu mà sạch sẽ, dáng dấp tuyệt vời, ngay cả nói chuyện tâm tình mà cũng dễ nghe như vậy. Ả thực sự thích Triều Hề hơn bất kỳ ai trong đám trai bao ở mấy thế giới, ả chắc chắn sẽ đưa hắn đi khi thế giới bị phá hủy.
Tần Lãm Nguyệt nghĩ đến là muốn hắn ngay. Vì thế ả nhắn tin liền tới Triều Hề đang đi ghi hình cho chương trình bên ngoài, bảo hắn trở về ngủ cùng cô ả.
Đột nhiên Triều Hề nhận được tin nhắn làm tay hắn run rẩy. Bóng ma tâm lý quá lớn làm cho hắn mắc ói ngay. Nếu hình ảnh này bị Tần Lãm Nguyệt nhìn thấy, sợ là ả sẽ biến sắc ngay tại chỗ và tàn sát toàn bộ thế giới này.
Giang Tinh Chước dời tầm mắt khỏi Con Mắt Biết Tuốt, cô tựa lưng vào ghế rồi bỗng nhiên tự hỏi thích một người cảm giác như thế nào. Trong lúc mông lung, cô cảm thấy mình nên biết.
Trong đầu lại xuất hiện cái bóng không thấy được khuôn mặt, cũng không biết làm sao mà mỗi lần cô nhớ tới là lòng dâng lên một loại cảm giác đặc biệt ngay, luôn cảm thấy... thật dễ thương, rất muốn làm cái gì đó cho anh.
Hẳn ký ức mất mát của cô có liên quan đến bóng hình này. Mà chỉ khi cô nhìn thấy cái thứ Tử Thần sắp chết ngã xuống trên núi Cảnh Đào thì trong đầu mới xuất hiện bóng dáng ấy, chẳng lẽ... Cái bóng này sẽ là Tử Thần ấy sao?
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:
(? 3[▓▓] Chúc ngủ ngon
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.