Đúng bảy giờ sáng, chiếc Vivere của Tôn Dịch nhanh chóng đậu trước công ty truyền thông giải trí Vương Thắng. Kính xe bây giờ đã được đổi thành màu đen, người bên trong nhìn ra ngoài được, nhưng bên nhìn vào trong lại không.
Bởi vì Thôi Kiệu Hôn không thể tùy tiện để tài xe đoàn đến nhà Tôn Dịch đón mình, cho nên cô vẫn thường xuyên nói tài xế không cần đưa đón cô, bao giờ Tôn Dịch không có nhà, cũng là tài xế thả cô ở đầu cổng khu biệt thự, còn mình thì đi bộ vào nhà.
Tôn Dịch bước xuống xe, mở cốp sau lấy vali giúp Thôi Kiệu Hôn, hiện giờ tuy không còn sớm, nhưng người ở đây cũng không mấy rảnh rỗi, cho nên cũng không chú ý lắm.
Lưu Đào đứng phía sau, Tôn Dịch khẽ gật đầu một cái, sau đó đưa hành lý cho Lưu Đào và nhân viên của đoàn.
Anh nói với Thôi Kiệu Hôn: “Chúng ta bay cùng hãng, nhưng không chung một khoang, đến sân bay thì nhắn cho anh, đừng quên phải đeo tai gấu.” Cô không chịu áp suất thấp được, mỗi lần đi máy bay tai sẽ bị ù đi, cho nên trước khi đi đã nhờ Tôn Dịch mua giúp tai gấu để đeo.
Thôi Kiệu Hôn gật gật đầu, thấy anh vội vã đưa hành lý của cô cho nhân viên đoàn thì không khỏi ấm lòng. Anh cũng có việc ở công ty, nhưng lại vì giấc ngủ của cô mà không gọi cô dậy sớm hơn một chút, hiện giờ còn cố ý nhắc nhở nhân viên đoàn về hành lý, chắc hẳn phía bên em trai anh cũng rất gấp.
Thôi Kiệu Hôn nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-yeu/1199817/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.