Tối hôm đó, sau khi tắm rửa xong xuôi, đám người Thôi Kiệu Hôn quyết định không dùng cơm của ký túc xá, trực tiếp ra ngoài dùng bữa.
Thôi Kiệu Hôn như cũ vẫn mặc bộ đầm nâu nhạt dài đến gối, tóc dài mượt thả tự do sau vai, khuôn mặt trước sau như một không chút son phấn.
Lý Nhĩ Vy đánh xong lớp phấn cuối cùng, liếc mắt nhìn người mặc đầm nào đó bên giường đối diện đang thư thái chơi điện thoại mà chữ ghen tị viết rõ ở trên mặt.
“Cậu xong hết rồi sao?” Giọng Lý Nhĩ Vy còn chua hơn giấm.
Thôi Kiệu Hôn vừa cúi đầu chơi điện thoại qua loa đáp một tiếng: “Còn đợi các cậu thôi.”
“Hừ.” Lý Nhĩ Vy liếc mắt, không thèm để ý đến Thôi mỹ nhân nữa.
Đúng lúc này Tường Lệ vừa ra khỏi phòng tắm, cô ấy thấy thế thì cười nhạo, “Quên là trong mắt Đổng thiếu cậu không trang điểm là đẹp nhất sao? Trang điểm làm gì thế?”
Lý Nhĩ Vy trừng mắt nổi cáu: “Không trang điểm em gái cậu!”
Lục Phiến Nhu bên cạnh lạnh mặt, “Em gái Tường Lệ là tớ.”
Lý Nhĩ Vy đen mặt, “Các cậu đừng đùa, tớ không thích Đổng Thần Toại!”
Thật ra Đổng Thần Toại là bạn nối khố của Lý Nhĩ Vy, nói hoa mỹ chính là trúc mã của cô ấy. Vốn dĩ lúc trước hai người rất thân nhau, nhưng không hiểu vì sao một đoạn thời gian của năm nào đó, cả hai không còn vui vẻ như cũ nữa.
Chuyện như thế nào thì ba người Thôi Kiệu Hôn không biết, chỉ nhớ ngày hôm đó Lý Nhĩ Vy trở về nhà rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-yeu/1199786/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.