Vũ Thanh Hà - lớp trưởng gương mẫu kiêm thủ quỹ một bên điên cuồng bấm
máy tính giải đề nhưng vẫn không quên góp vui:
- Tra A! Tôi cảm thấy người đó nhất định là tra A.
Bạn học đi phát bài tập qua chỗ cô nàng liền tiếp lời:
- Sao có thể khẳng định như vậy? Người ta cũng nói là tình huống bất đắc dĩ rồi còn gì?
Vũ Thanh Hà nhìn chòng chọc tờ đề vừa phát xuống như nhìn kẻ thù không đội trời chung:
- Có thể là tình huống bất khả kháng gì chứ? Đánh dấu cũng đánh dấu rồi còn dám lên hỏi phải làm sao?
Hữu Giang ngồi phía sau có chút ngờ ngợ đột nhiên cảm thấy bất an, giơ tay nhấc luôn điện thoại của cậu bạn bàn trước.
ĐM! Vậy mà thực sự là cái bài đăng ẩn danh từ đời nào của cậu. Bình luận bên dưới đã lên đến con số mấy nghìn. Người kia thấy mặt Giang đại ca cứ hết xanh lại trắng bèn phổ cập kiến thức cho cậu:
- Tên này là sinh viên đại học không biết dùng cách gì thành công thuê chung trọ với một omega, nhân lúc người ta đến kỳ mẫn cảm thực hiện đánh dấu....
Hữu Giang dỏng tai lên nghe sự thật méo mó từ miệng thằng bạn cuối cùng cũng không nghe nổi nữa ném điện thoại lên bàn.
Bạn học đang liến thoắng không ngừng cũng ngơ người quên cả nói tiếp cứng đờ nhìn chiếc điện thoại yêu quý của mình bị vứt chỏng chơ trên mặt bàn suýt chút nữa thì rơi xuống đất trong lòng không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3725870/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.