Chuyện của người lớn, mọi người cũng không muốn làm ảnh hưởng đến cậu. Cậu cũng không có ý định muốn đào sâu. Nói qua nói lại một hồi bà dường như cũng nguôi giận. Trái tim con người cũng không phải sắt thép, qua từng ấy thời gian sao có thể.. dù gì cũng là người nhà mình cả.
Khụ khụ. - bà ngoại hằng giọng.
- Vậy con bé kia năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Năm nay vừa vào cấp 3, nhỏ hơn nhóc Trường nhà mình một tuổi. Học hành cũng được lắm. Vừa rồi mới đỗ vào THPT A...
Bà cũng không cứng nhắc nữa, xua xua tay:
- Vậy con tự xem xem sắp xếp thế nào đi. Cuối tuần gọi nó về.. ăn bữa cơm gia đình.
- Da.
- Vậy dì sắp xếp cho con bé ở chỗ con nhé. Chỗ đó gần trường, đi lại cũng tiện. Mạnh Trường nhà mình cũng bớt buồn chán.
Trần Mạnh Trường đang chọc chọc điện thoại bỗng dưng bị nhắc đến thì giật mình, vội tìm cớ thoái thác:
- Không.. không được đâu, nhà con đang sửa chữa, tầng..tầng hai bị dột lắm.
Tư tưởng đậm chất " người trái đất" của cậu suy cho cùng vẫn không thể thoải mái ở chung với một đứa con gái được. Huống hồ trong nhà cũng không phải chỉ có mình cậu..
Em họ nghe những lời này, ly nước trên miệng cũng quên cả uống, đưa một ánh mắt đánh giá về phía cậu.
Chuyện cậu yêu sớm đương nhiên không thể nói với người nhà, em họ hình như cũng biết gì đó nhưng không vạch trần, im lặng coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3723499/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.