Người ngoài cuộc không hiểu vị trí này áp lực như thế nào. Năm nào cũng vậy những người ngồi đầu luôn khó tránh khỏi cảnh bị dè bỉu, mắng chửi vài ngày trên mạng. Chỉ có người trong cuộc là biết con người này thực sự không tầm thường. Tốc độ của cậu rất nhanh không chỉ làm tốt công việc của mình mà còn giúp bọn họ giải vài câu. Từ đầu đến cuối cậu đều chỉ yên lặng ngồi nhìn nhưng mọi chi tiết sai lệch đều có thể nhìn ra nhanh chóng và giúp bọn họ sửa lại.
Con người như vậy rõ ràng là một ngôi sao rực rỡ chẳng qua nó chỉ lặng lẽ thu lại ánh sáng của bản thân mà thôi.
Bữa trưa được ban tổ chức sắp xếp ở căng tin. Hai chục người bọn họ xúm lại trò chuyện rôm rả:
- Ê anh em xem mấy cái bình luận kia chưa?
- Toàn bình luận ngu đần, mất não đọc làm gì.
-
- Cậu không đọc sao biết ngu đần, mất não?
- Mạnh Trường quá đỉnh. Vừa nãy không nhờ có em suýt nữa anh đã trả lời
sai rồi.
- Học sinh lớp 12 như tôi thừa nhận không bằng học sinh lớp 10.
Mặc mọi người bàn luận cậu đều không nói gì chỉ yên lặng ăn cơm của mình. Nhận được lời khen thì mỉm cười coi như cảm ơn.
Khải Ân đang vừa ăn vừa lướt điện thoại bỗng đập đập vào vai Trần Mạnh Trường:
- Ê ê ê. Tôi phát hiện ra có một tài khoản đang liên tục combat với bọn ngu ngốc kia.
Câu nói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3698406/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.