Hà Khiên bây giờ chỉ quan tâm đến tình thế cờ hiện tại, hắn nhích người, cong môi cười đểu.
- Aya~ còn không mau cầm cây cơ lên mà vung như mạnh miệng của cậu đi, hay... không dám chơi tiếp?
- Okey thôi ~
Ngạn Hoa cong môi cười nhạt, hông thẳng tắp gập người sà xuống mặt bàn, góc cạnh tuấn dật đẹp đến mê người bất chợt ngẩng lên một góc, ước chừng viên bi cái bằng một khoảng cách giữa hai đầu mút vô định.
Hà Khiên lắc đầu nguậy nguậy.
Xem kìa, tiểu tử này đã bị hắn dồn đến chân tường rồi mà vẫn làm bộ làm tịch. Không vứt bỏ chút tôn nghiêm còn sót lại cuối cùng để mà tập trung vào trận đấu đi mà còn làm như vậy. Hà Khiên rõ ràng cũng cho hắn chút cơ hội để làm người ấy chứ. Nhưng xem ra, tên đường này cũng không biết rõ cơ hội để mà nắm bắt rồi!
Và...
VÚT!!
Hà Khiên bỗng chốc vốn ti tê được đưa trở về thực tại, con mắt xanh lá đặc trưng của tổ tiên Celtic lại bị đặt trên một đầu mút cố định của bàn.
Liên tiếp. Viên bi trắng được đầu cơ bắn đi, nhanh chóng va chạm vào viên bi màu khác.
Cứ thế, hai viên màu thay phiên nhau lăn trên mạch bàn rồi va vào hết mọi cạnh ngách.
Ôi chao, khung cảnh hết sức sống động, thú vị!
Nghe tiếng bi va chạm vào nhau mới thật vui tai làm sao!
Chỉ trong nháy mắt, một viên bi màu đã nhanh chóng lọt vào lỗ sâu!
Hà Khiên bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-ngot-ngao/3578673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.