Hoa thiếu nhà ta cái gì cũng giỏi, cái gì cũng cầu toàn, có con mắt nhìn xa trông rộng. May mà có cậu, dự đoán chắc giá vàng ở Mỹ sẽ suy giảm nên đã yêu cầu tôi bán trước nó đi, giúp tập đoàn tôi tránh khỏi những suy thoái không nên có.
Vị này là Bắc tổng, tuy là chủ tịch của một tập đoàn lớn nhất nhì thành phố, biểu đồ kinh tế nơi đây trong tay nắm vững, vung tay một cái có thể sa thải cả đống người, tấm lưng ấy ai đi qua cũng phải dè dặt. Thế nhưng đối với người đàn ông trước mặt cũng chỉ biết khom lưng cúi đầu cảm tạ.
Trên người hắn tỏa ra luồng khí rất sáng, như có một cái gì đó khiến người khác phải chững lại. Hắn có khuôn mặt cực phẩm, góc cạnh hoàn hảo rõ rệt. Trang phục ăn bận trên người sạch sẽ, gợi cảm chỉn chu vừa vặn. Đặc biệt, trên đôi mày giảo hoạt của hắn, chỉ một cái nhíu lại hay chỉ một cái nhìn sâu dành cho người đối diện là đã biết phải khóa miệng vào rồi đấy.
Người đàn ông này từ nhỏ sinh ra, dường như đã được ông trời định đoạt nói gì thì đúng nấy, chẳng bao giờ được phép sai cả.
Người này tên là Quỷnh Ngạn Hoa, đúng với con người, cái tên miêu tả bông hoa đêm lạnh lẽo mặc dù tối nhưng vẫn tỏa ra sức trẻ tiềm tàng, thanh lịch.
Cơ mà sao hôm nay bình thường lại đến phòng hậu cần làm gì cơ chứ. Mà chỉ đến thăm mỗi phòng này. Còn sát hạch cái gì đó.
Đúng là vớ vẩn mà.
Quỷnh Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-ngot-ngao/3578668/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.