"Này... Anh không phải muốn làm thật chứ?"
"Ừ!"
Một chữ ngữ khí rất nhẹ nhưng nó gợi nhớ đêm kịt liệt *** hôn qua.
Hắn thi triển đầu lưỡi lướt dọc xương quai xanh, khuôn mặt cô đỏ ửng, giọng mỏng manh trong gió: "Xin anh dừng lại!"
"Thế ai giúp cô giải tỏ." Hắn luồng tay vào nơi mật ngọt ẩm ước dưới hạ thân.
Cô xấu hổ, không biết chui đầu trốn vào đâu, bỗng hắn đổ gục đè trên người cô...
"Chuyện gì vậy?"
Tần Thiên giúp cô đưa Trác Quân Đình vào nhà, cô chường khăn giúp hắn hạ sốt, rồi ngủ thiếp bên giường hắn.
Đến lúc tỉnh dậy thấy giường trống không, cô bước xuống lầu. Thấy Trác Quân Đình đang ngồi nói chuyện với cha của Hạ Vy.
"Quân Đình, đến bao giờ cô mới cho mẹ con Hạ Vy một danh phận hả?"
Cẩm Tú Nhi giật mình, bụm miệng, tròn mắt giật mình. Con ư?
"Bác trai, con sẽ sớm li hôn Cẩm Tú Nhi, còn hiện tại con muốn gia đình Cẩm Gia tan nát. Cha đi tù, con gái thì thảm."
Cẩm Tú Nhi khóc như mưa, cô cứ tưởng Trác Quân Đình gia hạn hôn nhân là vì có tình cảm với cô. Hoá ra hắn ủ mưu, khiến cô yêu hắn đậm sâu. Thanh mai trúc mã của hắn đã mang thai con của hắn, hèn gì hắn bắt cô uống thuốc tránh thai.
Cô lặng lẽ trở lên phòng, giả vờ ngủ như không biết gì. Hắn bước vào bế cô lên giường gối tay cho cô ngủ trong lòng hắn, hơi ấm của hắn cô không biết mình phải vay mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-mung-hoa-nguoi-dung/2824563/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.