"Tôi nghĩ Trần Ly không phải Cẩm Tú Nhi đâu?" Lâm Quân Viễn nâng cốc cà phê uống, vừa quan sát Trần Ly đang uống nước bàn cùng một cô gái cách anh ta không xa.
Trác Quân Đình chao mày khẳng định: "Tôi tin chắc cô ấy là vợ tôi,"
Lâm Quân Viễn cười khẩy: "Vợ ư? Giờ chịu gọi vợ rồi sao?"
Trác Quân Đình biết bản thân đang bị châm chọc, nhưng đối phương nói không sai, trước đây xem người ta như kẻ thù, hành hạ tinh thần lẫn thể xác, giờ muốn bù đắp mà không biết bắt đầu từ đâu.
"Tôi muốn cô ấy quay lại với tôi!"
"Ha... đành chịu, bỏ tù cha người ta, còn đem người yêu cũ về sống chung... Vợ bị tai nạn xe mà ngủ với người yêu cũ..." Anh ta xua tay: "Hết cứu."
Lâm Quân Viễn vừa cười vừa nói, đúng là vạn cái tốt bạn không thấy, 1 lần sai ai cũng không tha thứ...
"Trần Ly, đợi anh có lâu không?" Lâm Quân Hạo kéo ghế ngồi cạnh Trần Ly, cô bạn ngồi cùng hiểu chuyện xin phép về trước.
"A... Thế thì chịu... Hoa có chủ rồi!" Trác Quân Viễn vô tư nói, khi chưa thấy rõ người kia làm em trai của mình, chợt thấy lạnh sống lưng, nhìn qua thấy khuôn mặt tối sầm của Trác Quân Đình.
"Kêu thằng em của cậu tránh xa vợ tôi." Trác Quân Đình gằng giọng.
Lâm Quân Viễn cong môi chửi:
"Anh bị điên hả? Em tôi chứ có phải con tôi đâu mà ra lệnh cho nó."
Trác Quân Đình nỗi điên bóp cổ đối phương, lúc này mọi ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-mung-hoa-nguoi-dung/2824540/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.