Ở trong cảm xúc phẫn nộ cực đoan, không ai chú ý tới chi tiết nhỏ này.
Lục Quyết dùng mu bàn tay lau đi máu ở khóe miệng, xoay cổ trái phải, nảy sinh ác độc đấm một cái vào mặt Lục Thiệu Tu, cùng là vị trí cằm.
Cằm đàn ông cứng, nắm tay càng cứng hơn, cứ như vậy anh đi tôi đến mấy cái, trên mặt hai người đều biến sắc.
Từng người lui về ven tường, im lặng nhìn nhau, đèn tắt, chỉ nghe thấy tiếng hít thở thô nặng trong bóng tối, như hai con thú nguy hiểm.
Trong lòng Thẩm Âm Âm rất bất an, cảm thấy không khí giữa hai anh em không đúng, cô không nhịn được lặng lẽ đi theo.
Mở cửa lối thoát hiểm, đã thấy hai người đàn ông dựa vào tường, khóe miệng đổ máu, rõ ràng là đã đánh nhau.
Đèn sáng.
Thẩm Âm Âm hoảng sợ, nhìn Lục Quyết, rồi lại nhìn Lục Thiệu Tu —— sao người ngày thường tỉnh táo nhất lại manh động đến vậy?
“Đừng đánh nhau.” Cô bất giác đứng cạnh Lục Quyết.
Khóe miệng anh đổ máu, lại không rên một tiếng, cúi đầu trầm mặc, cả người như bị sương mù bao phủ.
“Muốn đánh thằng nhóc thối này từ lâu rồi.” Vẻ mặt Lục Thiệu Tu nghiêm túc.
Lục Quyết cười lạnh một tiếng: “Tôi cũng nhìn anh không vừa mắt lâu rồi.”
Anh chậm rãi đứng thẳng, cởi áo khoác ra ném xuống đất, như tùy thời chuẩn bị nhào lên đánh nhau tiếp.
Bóng dáng mảnh khảnh, cô quyết, nhưng lại tràn ngập mê mang và bi thương.
Lục Thiệu Tu cởi caravat quấn bên tay phải, đã nát đến không thể dùng nữa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-mo-xanh/466480/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.